Thứ Năm, tháng 5 15, 2008

Hakuna Matana ( or ...1 vài phút hot head with music)


Hakuna Matana! What a wonderful phrase
Hakuna Matana! Ain't no passing craze

It means no worries for the rest of your days

It's our problem-free philosophy

Hakuna Matana!

Hakuna Matana?

Yeah. It's our motto!

What's a motto?

Nothing. What's a-motto with you?

Those two words will solve all your problems....

Đó là những lời mở đầu cho bài hát cùng tên với post này trong vở nhạc kịch Lion Kings nổi tiếng khắp Năm Châu. Tôi có dịp được thưởng thức vở nhạc kịch này tại London khoảng gần 8 năm về trước và giờ đây mỗi khi nhắc đến, không thể không thấy rạo rực trong lòng. Vẫn cảm xúc y như ngày nào với những nhân vật ngộ nghĩnh, vui tươi Simba, Timon hay Pumbaa, the Warthog tràn về, đánh đu trên những nốt nhạc trôi thoáng qua trong tâm trí lãng đãng của một đêm trắng. Sau đó, đôi lần tôi cũng từng nghĩ , thế nào cũng phải cùng gia đình mình đi UK và xem lại vở nhạc kịch này.
Hai từ Hakuna Matana được xem như là thần dược mang lại hạnh phúc, sự thoải mái 100% cho toàn bộ thế giới hoang dã trong vở kịch. Tôi phỏng đoán ngoài đời thật chắc cũng vậy.

Gặp một dòng code khó trong một chương trình đồ sộ. Hakuna Matana.
Gặp một thất bại trong cuộc sống. Hakuna Matana.
Gặp sự hiểu lầm sâu sắc của một người. Hakuna Matana.
Mâu thuẫn với người thân, lại nhờ đến Hakuna Matana

Dường như từng có thời tôi sống với thần dược ấy. Hakuna Matana và thuốc dẫn là âm nhạc.



Thôi nẫu!!! Làm gì có thứ thần dược nào như vậy trên đời này. Chỉ giỏi tự huyễn hoặc ra đấy à. Hàng ngày chẳng sống với một tý chất "nhờ nhờ" trên não và ít "bột trắng nhão" trong dạ dày đấy thôi sao.
Hóa ra, tôi chỉ vớ được Hakuna Matana rồi đem ra gói bọc lung tung cho những gì vẫn được nhận hàng ngày. Thậm chí rõ ràng cũng chẳng phải của mình mà tôi cũng đã hào sảng mang tặng một người bạn, hy vọng sẽ làm bạn ấy vui hơn, vững bước hơn trước khó khăn hiện tại của mình. Tôi đoán, cũng được một thoáng hiệu nghiệm, kiểu như người ta phê thuốc giảm đau mà thôi, chứ cũng có phải trị bệnh gì đâu nhỉ? Vết đau vẫn còn mà. Hôm nay, tôi biết mình là một thầy lang bốc thuốc tồi.
Cuộc sống không đơn giản để có thể kê đơn trị liệu như mỗi con người chúng ta vẫn nghĩ. La vida es complicada!
Khéo thuốc không bằng thầy hay. Có lẽ phương thuốc chỉ là cái cớ để các thầy chữa căn bệnh cuộc đời. Người này chữa cho người kia. Cứ vậy nối chạy vòng quanh tạo thành những nét gạch nối nhằng nhịt có cái tên mỹ miều là quan hệ xã hội. Các thầy cứ cần mẫn chữa chạy từng ngày, từng giờ rồi dần dần nó thành phản xạ có vô điều kiện từ khi nào không biết. Dù có được yêu cầu hay không, một người khi lạc vào trong đống gạch nối nhằng nhịt ấy đều tự tìm cho mình một (hoặc một vài) điểm trống để tiếp tục thuốc thang cho người ở bên kia đầu gạch nối. Thế nhưng có hôm trở giời, có những gạch nối bơ chơ lơ chẳng có ai, chẳng bù cho những nét gạch dài nối biết bao nhiêu con người. Nhìn vào cái mớ nhằng nhịt ấy, có nhẽ, chẳng có ai trong cuộc đời mà không bị vài cái gạch nối phết qua cả đâu.
Con người tạo ra cuộc sống và cuộc sống tạo ra con người. Vì thế độ phức tạp là như nhau. Hakuna Matana sẽ chỉ còn là cái cớ để con người tự giải phóng và làm đơn giản hóa mình. Như thế, họ đơn giản hóa cuộc sống xung quanh. Mà nếu đã vậy thì hãy cứ để Hakuna Matana là chính nó, là những triết lý cổ điển đánh đu trên những nốt nhạc mà thôi.
Chợt nhớ, có ai đó nói với tôi rằng âm nhạc chính là không khí, là oxy của cuộc sống. Tôi cũng đã, đang sống và nghĩ như vậy.

1 nhận xét:

  1. Phức tạp hay hỗn độn quá, em chả hiểu gì khi đọc xong cả bài này. Em nào hay anh nào làm cho anh trở nên chán nản thế không biết???? Theo em, life is really NOT complicated. It's just simply because one makes his/her own life complicated. Và, mình đơn giản chỉ là một con người, chẳng phải một ông thánh để có thể giúp được hết bàn dân thiên hạ :-)

    Trả lờiXóa