Thứ Sáu, tháng 11 20, 2015

Tản mạn facebooker 1

CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20.11.2015!

Chúc các thầy cô luôn luôn mạnh khoẻ, vững bước với các lớp lớp học trò.

Thực ra, hầu như ai cũng từng là học trò. Chỉ một số ít các học trò đó sẽ thành giáo viên. 
Số phận run rủi, mình cũng có tý chút liên quan đến giáo dục. Từ 19 năm trước, năm 1996, đã đứng trên bục giảng đại học tại chức  và một số trung tâm tiếng Anh buổi tối.
Đa phần người đi học nhiều tuổi hơn nhiều.
Sau này cũng có cơ hội tham gia giảng dạy nội bộ trong công ty cho nhiều lứa lập trình viên ở một công ty to to tại Việt Nam. Đa phần là các em newbie.
Thực lòng, chưa bao giờ dám nhận mình là giáo viên chân chính. Chân phụ mà!
Vì, khi được đứng giảng như vậy, mình đã được học được quá nhiều thứ từ kiến thức đến các giao tiếp, trình bày và chia sẻ ý kiến.
Mỗi một lần, lại là một trải nghiệm học tập mới, như là một cậu học trò mới.
Gần đây, tham gia học vài khoá MOOC. Thấy rằng kết nối internet và nội dung số hoá càng làm nhoè ranh giới học trò-giáo viên.
Rồi mày mò dạy máy tính học (machine learning training set).

Thực tại ảo hết. Đến người anh, “sư phụ” giúp mình đến với duyên lập trình viên Nguyễn Thành Nam, cũng đã lập xong đại học trực tuyến FUNiX (http://funix.edu.vn/) , mô hình mới mà mình tin rằng ai cũng có cơ hội thành học viên, và chuyên gia nào cũng có cơ hội thành thầy giáo
Thế mà hôm nay 20.11.2015, được “học sinh” máy tặng cho con chuột laser Sensei  (先生 - tiên sinh / thầy giáo). 
Đồ thật, chuột thật, cầm mịn tay, chạy mượt mắt, bắt sự kiện nhấp nút ngọt ngào… he he.

Hú hoà. Khoe chuột mới đấy thôi!

Thứ Năm, tháng 9 17, 2015

Say something...

Hà Nội chắc đã vào thu rồi đấy bạn à. Mình vẫn nhớ thu về, đất trời như tĩnh lặng còn thời gian dường như cũng chậm lại khi không gian tràn ngập hương thu và không còn quá gắt gỏng, nóng nực nữa. Cũng lâu rồi, mình cũng không còn được lắng nghe những dòng tâm sự chan chứa yêu thương pha chất thơ thẩn của bạn trên 3S Radio nữa nhỉ? Bạn đã vội vã đi đâu mất tăm thế?

Mùa thu hay lắm bạn Phan Hầm Mỏ thân thương ơi. Mùa thu chất chứa những nỗi buồn hoang hoải, những nhớ nhung đầy vơi và cả những lặng thinh không nói nổi lên lời trước những chiếc lá vàng rơi rụng bên thềm nhà mỗi sáng thức dậy.
Nhưng, mùa thu cũng là mùa nô nức của bao lớp trẻ con đến khai trường vào một năm học mới, mùa náo nhiệt yêu thương của những tia nắng vàng nhảy nhót qua khe lá vuốt nhẹ trên má người thương.
Mâu thuẫn trong một tổng thể hoà hợp của đất trời là vậy đấy. 
Nghĩ tới đó thôi, mình muốn trở lại ngày xưa về bên cha mẹ mình. Bao ký ức ùa về, mắt rớm lệ. Mình muốn được nắm lấy đôi bàn tay mẹ, hằn lên ký ức nhọc nhằn của những sáng sớm lóc cóc đến lò lấy bánh mì lên bán ở chiếc xe đẩy góc cầu thang viện nghiên cứu. Mình muốn được thấy ánh mắt cha nheo nheo, mệt mỏi nhưng đầy quyết tâm chinh phục sau một đêm trắng xoay trần bên tập bản vẽ thiết kế.
Mình muốn thu mình nhỏ lại, được bé đi để thêm một lần tận hưởng những cảm giác đó.
Rồi mình hối hận quá. Ba mẹ mình đã già rồi, yếu lắm mà mình vẫn còn làm các cụ thêm suy nghĩ, thậm chí ba còn bị đột quỵ, rồi liệt giường cũng trong một chiều thu sang, có lẽ nào vì chuyện chúng mình. 

Mình miên man nghĩ đến cả người thương xa vắng nhau cũng đã sang mùa thu thứ 2. Gần ngay đấy thôi mà còn khó hơn ngàn dặm cách trở mà mình đã từng băng băng vượt qua.

Và… 
… mình lại muốn được nắm tay bạn bước đi trong công viên được trải thảm vàng của lá mùa thu.
Mình dường như nhìn thấy bóng hình lũn tũn của 2 đứa trẻ thông minh, ham hiểu biết lê la trên từng chiếc ghế đá cũ phơi màu thời gian ấy.

Mọi thứ dường như chậm lại trong khi con tim mình thì đang thổn thức nhanh nhảu đập. 

Nói gì đó đi, mình sắp rời xa bạn đó.
Mình xin lỗi nhé, mình không thể tự đến bên bạn được.
Nhưng mình sẽ mãi dõi theo bạn.
Mình thấy mình thật nhỏ bé
Mọi thứ đều quá sức chịu đựng rồi.
Mình quả thực không hiểu nổi.

And I will swallow my pride
You ‘re the one that I love
And I’m saying goodbye.

Tạm biệt nhé, mình đi đây.


Thứ Hai, tháng 8 03, 2015

Số phận...

Sao lại vậy? Con sinh ra, ai cũng bảo con số sướng, nhưng mới lên 9 tuổi đã phải lận đận rồi.

Năm nay, hôm nay, con chuyển vào trường mới. Dù không thích nhưng bố tin con sẽ vững bước đường đi. Hãy vượt khó khăn và hoà nhập với mọi người con à. Bố sẽ luôn dõi theo bước chân con.

Con làm nốt bài trên lớp.

Bất chợt gặp lại ánh mắt con thảng thốt.

Thứ Sáu, tháng 4 10, 2015

Phan Hầm Mỏ - Tìm lại bầu trời

Thế là 3S Radio đã qua số 18. Một tuần nhiều biến động sắp qua và mình lại mong đón đợi số Radio 19 của 3S đấy.
Tuần này đặc biệt lắm, một tuần của những ngày sinh. Mình đã có một tuần chìm đắm trọn vẹn cho công việc và cuộc sống của riêng mình. Mình dần dần cảm nhận tình thương yêu, cảm thông và chia sẻ từ rất nhiều người, thân thiết có, sơ giao có. 
Trời Hà Nội trở rét. Những nẻo đường đêm muộn về nhà cũng chưa đủ tĩnh lặng khi bản thân trong đầu vẫn luôn vang vang những câu hỏi, những lời giải đáp vội vàng cũng như những dòng code vội để lại những con bugs. Hà Nội bỗng chợt thành Ghost Town ầm ỹ, nơi gợi nhớ đến câu nói nổi tiếng của thiên tài Albert Einstein “Only a life lived for others is worth living". Vâng, "Được sống vì người khác mới thực sự là một cuộc đời đáng sống".
Chợt một dòng trắng xuống dòng giữa những dòng code nhằng nhịt ấy. Một dấu lặng trong không gian. 
Mình lại thấy động lực để được cống hiến trí tuệ, để được tiếp tục "cháy" cho công việc, cho bạn bè và những người thân yêu.

Nhớ lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn. Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình. Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay.
Có những lúc trong cuộc đời này, bạn thấy nhớ ai đó nhiều lắm ấy, nhiều đến mức bạn chỉ muốn túm chặt để lôi người ấy từ trong những giấc mơ và ôm thật chặt trong lòng. Trời se lạnh, nhưng trái tim bạn vẫn nóng ấm.

Thay mặt cho những chàng trai năm ấy, xin gửi một giai điệu của tình yêu đến 3S Radio, đến bạn Trang điệu dấu yêu và nhiều người bạn khác đã và đang đồng hành với 3S Radio quên mình vì mọi người để đưa lên sóng những thông điệp về tình yêu, về yêu thương sẻ chia đến những thính giả của 3S Radio.
Xin hãy cùng lắng nghe bài Tìm lại bầu trời  (Tuấn Hưng - sáng tác Khắc Việt) nào. 
Ai bảo con trai chúng mình không biết khóc.

Thứ Sáu, tháng 4 03, 2015

Phan Hầm Mỏ - Hãy trả lời em!

3S Radio à,
Chả hiểu từ bao giờ? Mình mong chờ chiều thứ 6 đến thế. Không phải vì một chiều cuối tuần để đến bên những người thương đâu. Mà vì mình mong mỏi những giai điệu mới của 3S Radio đến trên facebook.
Hết tháng 3 rồi, mùa xuân dần nhẹ qua trước mắt, một mùa dài của vấn vương, mùa của cảm xúc ngập tràn yêu thương, mùa để người ta dễ nói lên nhất những lời tin yêu hay lời thứ tha rồi đến với nhau. Mình lại ngồi góc quán nhỏ xưa, bên ly sinh tố bơ quen thuộc, thầm hỏi tại sao mình vẫn chưa biết nói gì với cả 3 người ấy??? Mà thôi, đời người là một chuyến đi lạc trần gian tìm kiếm những câu trả lời, những đáp án mà chỉ khi có được rồi người ta mới thấy rằng họ đâu có cần đến câu trả lời ấy. Ý nghĩa cuộc sống chỉ tồn tại khi ta đặt ra câu hỏi cho chính mình để còn được tiếp tục đi tìm hoài à.  Mình thầm nhủ cuộc sống này đủ đầy chỉ khi mình còn được đắm mình trong những câu hỏi miên man ấy. 
Có bao giờ con sông kia ngừng trôi? Có khi nào đám mây kia ngừng bay? Có 
bao giờ em thôi không còn yêu anh? Và rồi..., đến khi nào em đi chung đường người ta?

Nhờ 3S Radio gửi tặng chị Thu, nữ happy coder của 3S và các bạn trong dự án Khủng Hoảng bài hát "Hãy trả lời em" bởi Lệ Quyên (sáng tác Tuấn Nghĩa) với lời nhắn: bên Thu, em luôn thấy mình được sống căng tràn, muôn vàn câu hỏi không còn cần tới lời giải đáp gì nữa.

Thứ Sáu, tháng 3 27, 2015

Phan Hầm Mỏ - Phố xa!

Gửi 3S Radio,
Lâu rồi, mình không có cơ hội được nghe lại 3S Radio. Cũng là quãng thời gian không được cười nói tự nhiên giữa chốn đông người. Mình nhớ lắm, nhớ cả 3 người.
Trời Hà Nội mùa này ẩm ướt, không khí nặng hơn vì nhiều hơi nước khiến mọi thứ quanh ta dường như cũng trĩu nặng hơn. Sự nặng trĩu không còn chỉ trên hàng mi, khoé mắt hay nụ cười nữa, nó còn "thẩm thấu" như một niềm nhớ trĩu nặng trong lòng.
Quá mù hoá mưa. Hà Nội đổ mưa trên con phố quen, bên hàng cây trụi lá mới trồng không quen. Hàng cây trơ trụi cũng oằn mình gánh nặng trước sự tham lam của con người với dự án mã số 6700. 
Mưa là thời điểm để nhiều kỷ niệm ùa về, vui có, buồn có, hạnh phúc tột đỉnh có hay đau khổ quằn quại cũng có luôn.
Khi mưa, ta đủ can đảm để đối mặt với chính mình, ta có thể khóc ngon lành mà chẳng sợ ai nhận ra. Con người đôi khi thật mềm yếu và thiếu cả suy nghĩ nữa. Nhưng cảm xúc là rất thật. Nước mắt, và mưa trộn lẫn vào nhau, hay cũng chỉ là những hạt mưa nhòa đi trong đôi mắt... suy nghĩ mông lung, ngẫm chuyện đời chuyện người...
Cứ thế mình lại lang thang trong mưa, lần tìm ký ức trong mưa và câu hát ngân "Phố Xa" vang trong miên man. Hãy cùng mình chìm trong một chiều mưa như thế nhé. Mưa về trên khúc hát... Lắng u buồn đợi bóng hình ai...Như tìm về giấc mơ xa...Mây mờ giờ là kỷ niệm 

Nhờ 3S Radio gửi tặng Hải và các thính giả bài hát xa xưa Phố Xa của Lê Quốc Thắng.

Thứ Bảy, tháng 2 14, 2015

Gửi một Valentine buồn!

Ngày 11.02


Con trai à,
Chiều xuống gió lạnh, lái xe lòng vòng về khu phố cổ Hà Nội thân yêu mà đường đông thế.
Ông Công ông Táo cưỡi cá chép đi đường thuỷ hết chứ đâu ra đường bộ mà chỗ nào cũng tắc nghẽn. Nhích từng centimet qua ngã tư, sự vội vàng hối hả tan biến khi từ radio phát lên 1 giai điệu buồn lần đầu nghe mà sao cha cứ cảm thấy thân thuộc từ lâu lắm rồi.

Thành phố bé thế thôi, mà tìm hoài chẳng được
Tìm hoài sao chẳng thấy nhau giữa chốn đông người
Thành phố bé đến thế thôi, mà tìm hoài không thấy
Chút ấm áp, chút yêu thương riêng mình

"Loay hoay giữa thành phố không màu" rồi cha cũng đã về đến chốn xưa, bao lần đứng chờ mẹ con trong tối Valentine.

Ngày 11.02: Sinh nhật con trai lớn, cha cố mang một chút ấm áp đến nhưng chắc không thể đủ đầy như xưa kia khi con còn nhỏ bé, ngọ ngoạy trong vòng tay cha.
Ngày 12.02
Ngày 13.02
Ngày 14.02: Chợt nhận ra hôm nay đã đến ngày Valentine. Năm nay Valentine đến cùng với Tết sớm. Chắc ngoài kia, dòng người lớn đang yêu sẽ hối hả trôi, va vào nhau trên đường đời như cha mẹ các con ngày xưa nào đấy.

Với bao người lớn ấy , Valentine có lẽ là một khởi đầu của một chặng đường kiếm tìm hạnh phúc.  Với cha, 3S Radio cũng sẽ vang lên giai điệu thân quen nhưng dòng đời ấy cha không còn ai nữa để kiếm tìm. Bao lâu nay cha khắc khoải tìm lại chính mình mỗi khi khép lại một ngày làm việc.

Là vì tôi cô đơn giữa đường phố thân thuộc
Là vì tôi hôm nay cô đơn giữa đời trôi...
Người lớn cô đơn, tự mình trong bao nghĩ suy



Trong một chiều Valentine buồn, chỉ chợt nhớ con nhiều, con trai à.


Thứ Bảy, tháng 2 07, 2015

Kẻ giấu mặt ấy tên chi?

Gloomy year-end days!

I am still jealous!
I felt a twinge of envy for him, who sticks to my wife like her shadow. He kept flirting her, caring her, spoiling her and possibly doing everything he could for her. Moreover, he always encouraged her to do and talk whatever spontaneously. 
That sneaker gradually crept into every story,even the smallest one. I have been fighting back over every single moment ever since but now I accept my failure. What else can I do? As my psychological defensive system is activated, I am politely silent with hope that he soon understands and gets out of our life. However, he is shamelessly stickier to her.
At the bright side though, he also loves my two kids, always pampers them with life-goodies. He, possibly, loves the kids more than himself or at least, treats them like diamonds in his exclusive collection that he always carries with around. 
That guy latently infects our life and suffocates me. What will be will be! I have to let go in my loneliness, consoling myself with hope of a moment stumbling on happiness once again soon.

Till now, I still could not figure out why he could allow himself to consider my two little kids his complete possession, carrying them away out of my life…
Miss you, boys! Father & sons

UN, men's kiss


His first name is SELF-, lastname is -ISH that everybody call him "Selfish".

=========

Những ngày cuối năm buồn!

Tôi ghen.
Tôi ghen với kẻ ấy vì bám riết lấy vợ tôi như hình với bóng. Tán tỉnh cô ấy, mơn trớn cô ấy, chiều chuộng và luôn cố gắng vì cô ấy. Không chỉ vậy, kẻ đó còn luôn luôn cho phép cô ấy làm mọi thứ, nói mọi chuyện mà không cần phải suy nghĩ, cân nhắc gì.
Kẻ giấu mặt ấy len lỏi vào từng câu chuyện, nhỏ thôi, nhưng tần suất ngày càng nhiều.
Tôi đã im lặng, lịch sự im lặng hy vọng anh ta hiểu ý mà ra khỏi cuộc đời chúng tôi. 
Nhưng rồi anh ta trơ trẽn đến mức, lúc nào cũng kè kè bên cạnh. 
Được cái, anh ta cũng yêu quý 2 nhóc của tôi và chiều chuộng chúng nó, thậm chí yêu chúng nó hơn chính mình, hoặc chí ít cũng coi 2 ku con tôi là trang sức, là vật dụng thuộc sở hữu của anh ta, luôn luôn mang theo mình.
Sự xuất hiện của kẻ ngấm ngầm ấy bóp nghẹt cuộc sống tôi. Việc gì đến sẽ phải đến. Tôi phải buông tay, trong cô đơn, tự an ủi và hi vọng sớm đến giây phút mình vấp chân phải hòn đá hạnh phúc một lần nữa.

Nhưng đến giờ, tôi vẫn không thể chấp nhật tại sao kẻ ấy lại có thể tự cho phép mình coi hai ku con hoàn toàn là sở hữu của hắn, mang chúng đi xa khỏi cuộc đời tôi...
This is the men's world! Nhớ hai ku quay quắt!

CHIP 11/02 : Dad 02/11

Hắn tên Kỷ, họ Ích, người đời gọi hắn là "Ích Kỷ".

Thứ Sáu, tháng 1 16, 2015

Học "quán tâm"



Con người cô đơn không phải không có ai bên cạnh mà ngay khi bạn ở giữa đám đông bạn cũng không còn nhìn thấy, không chú tâm quan sát và hiểu được chính mình được nữa.

Trong khi bị dòng đời xô đẩy đi tìm chính mình, tôi để lạc nhịp một quãng tuổi thơ của 2 nhóc Chip - Un. Xa 2 con là quãng thời gian đau khổ và hối tiếc nhất của đời cha. I missed you much and love you much, kids.

Lance Armstrong nói rằng: "Mọi khổ đau chỉ là tạm thời. Nó có thể kéo dài chỉ một phút, một giờ, một ngày hay một năm nhưng cuối cùng cũng hết và sẽ bị thế chỗ. Chỉ có sự bỏ cuộc sẽ biến nó thành mãi mãi." (Pain is temporary. It may last a minute, or an hour, or a day, or a year, but eventually it will subside and something else will take its place. If I quit, however, it lasts forever.)

Hãy tin rằng cha không bao giờ từ bỏ các con và sẽ luôn là vậy.



(I won't give up - Jason Mraz)
...
I don't wanna be someone who walks away so easily
I'm here to stay and make the difference that I can make
Our differences they do a lot to teach us how to use
The tools and gifts we got, yeah, we got a lot at stake
And in the end, you're still my friend at least we did intend
For us to work we didn't break, we didn't burn
We had to learn how to bend without the world caving in
I had to learn what I've got, and what I'm not, and who I am
...



Thứ Bảy, tháng 1 10, 2015

Ngẵn tũn - Gà cõng phí

Đọc tin VNE, quay sang hỏi anh bạn thân tổng giám đốc một công ty con con ngồi kế bên:
- Một con gà Việt phải cõng 14 loại phí thì không hiểu 1 TGD doanh nghiệp Việt cõng bao nhiêu phí nhỉ?

TGD điềm tĩnh trả lời:
- Thêm ít nhất hơn Gà một loại phí để nuôi bọn thu phí Gà.

Khoe gà sạch dòng dõi 3 KHÔNG: KHÔNG cám, KHÔNG nhốt chuồng chỉ thả rong trong khuôn viên 7000m2 và đặc biệt KHÔNG chịu phí!


DIY herbal medicine treatment

Liệu pháp tự trị giải quyết được đau gót chân Achilles khá nhanh.
Nguyên liệu chính là lá cây con khỉ, rửa sạch, giã giập rồi ghép với bông gạc, đặt lên ngăn đá tủ lạnh cho cứng lại và se bề mặt.
Chỉ sau 3 ngày đắp thuốc, chân đã giảm hẳn đau, đi lại tương đối bình thường được.

Thông tin về cây thuốc này ngày càng nhiều. Cây con khỉ hay còn gọi là xuân hoa có tên khoa học là Pseuderanthemum palatiferum (Nees) Radlk. Qua nghiên cứu cho thấy thành phần hoá học của cây có các chất sau (xếp theo thứ tự từ nhiều đến ít): Sterol, đường tự do, carotenoit, flavonoit, axít hữu cơ, vết saponin và vết chất béo. Thử nghiệm cho thấy cây xuân hoa không độc và không thấy có biểu hiện khác thường nào đối với người dùng.
Cây có tên dân gian là "cây con khỉ" do sự quan sát khi khỉ bị thương trong rừng hoặc khỉ con ngã thì thường lấy lá cây này nhai và đắp lên vết thương. Vốn ít khi tin vào sự hiệu nghiệm ngay lập tức của thuốc nam, tôi lần này thì tâm phục, khẩu phục khi 2 lần liên tiếp chứng kiến hiệu quả tức thì trong vòng 6-8 tiếng của liều thuốc đắp giản đơn này.



Gót chân đỡ thì giờ là bị cháy xém phần da bên trên gót chân sau mấy liều trị liệu đắp thuốc con khỉ. Đắp thuốc lạnh mà cháy hơn là bị bỏng thì cũng ghê răng phết :D

Lại phải chờ một thời gian nữa mới bình phục được.