Thứ Tư, tháng 3 25, 2009

Tủ lạnh to hay tủ lạnh nhỏ?


Xuống Kyoto đi marketing đến nửa đêm mới mò về đến nhà, lục tủ lạnh làm một ngụm umeshu cho ấm người vì trời trở lạnh đột xuất.

Cái tủ lạnh cá nhân, công ty tôi xin được ở đâu về bé tý tẹo, cũ rích, hầu nhưng chẳng có gì bên trong ngoài chai rượu umeshu. Cái tủ trông giống hệt tủ lạnh Xa-ra-top Liên Xô cũ mà nhà tôi ở bên Việt nam dùng từ gần 20 năm trước cho đến những năm 2004, 2005, sau đó thì đã được thay bằng cái tủ lạnh Nhật Toshiba to đùng như cái tủ quần áo cao quá đầu người rồi. Cái tủ to này, lúc nào cũng rất nhiều đồ ăn và chật ních. Tại sao?

Chẳng biết có phải xu thế hay không chứ ở Việt Nam, người ta cần tủ lạnh to, rất to, ngày càng to để chứa được nhiều thức ăn.

Ở Nhật chẳng cần thế. Mọi thứ gần như bạn đều có sẵn, tiện lợi, vì convenience store phục vụ 24h/24h, mọc khắp nơi, san sát. Family Mart, 7-Eleven, Lawson, etc đâu cũng có vài chiếc. Quanh chỗ tôi ở, bán kính 1km thôi phải có đến hơn 10 cái convenience store mà tôi từng ghé thăm (tiếng Nhật đọc là con-bi-ni, mà chắc cũng còn nhiều chỗ hơn chưa ngó đến đấy).
Mà như vậy, tủ lạnh thật to để mà làm gì? 3 bước chân là có.

Không hiểu có lúc nào đồ dùng, thức ăn chạy từ trung tâm và các conbini đó theo ống như kiểu nước sạch, khí gas đến từng hộ gia đình nhỉ? Nghĩ mà buồn cười.

Nhiều người vẫn thích ra cửa hàng shopping, mua đồ ở Việt Nam, ít người ngồi mua đồ rồi được mang đến tận nơi. Ở Nhật có cả hai và khá cân bằng.

Chúng tôi đang làm hệ thống cho một công ty số một về bán hàng qua cataloque và internet. Họ chuyển đồ đến tận nơi người mua. Về IT mà nói, người mua đã xem và order hàng trên site của họ dựa trên nội dung nhìn thấy trên EC site. Cũng có nghĩa là một phần content đã được lấy về máy người dùng. Ở một cách nhìn chủ động hơn, EC site đã gửi content đến người mua hàng. Theo cách nghĩ đó, mô hình CDN (Content Delivery Network) ra đời để đảm bảo tối ưu được tốc độ/ chất lượng và chi phí gửi content đó đi trong mạng Internet.

Trộm nghĩ về chuyện nghề sales ở văn phòng Osaka, tôi cũng muốn học được sự chủ động đến mức như vậy.

Thứ Bảy, tháng 3 21, 2009

Đi Tây...


Hôm nay nằm nhà, nghe nhạc trên MTV, giật mình khi được xem 1 clip rất mang đậm tính chất chính trị (Nga - Mỹ) Go West của Petshop boys hơn 10 năm về trước. Chẳng hiểu sao cứ bị ám ảnh việc chảy máu chất xám, chỉ về chế độ chính trị, lợi ích của một nhóm chính trị nào đó.
Cũng giật mình vì ban nhạc hồi nhỏ cũng từng nghe, từng hát theo (bài it's a sin) lại có thể hát về một chủ đề chính trị thời đại (chắc là lúc Soviet sụp đổ). Tìm hiểu kỹ ra thì hình như bài này bắt nguồn từ cuộc cách mạng cho những người thuộc thế giới thứ 3 (gays & lesbians) mà nhóm Village People dùng như là quốc ca (anthem) của họ. Kể ra Petshop boys cũng sáng tạo phết.

Giờ đây ngồi tại Nhật, là đi Đông (Go East, cụ nhà ta sẽ gọi là Đông Du) mới đúng nhưng cũng cảm thấy một phần của sự tự do, của những thách thức trong công việc, cuộc sống và đặc biệt, được học hỏi, mở mang đầu óc rất nhiều.

Nghĩ lại, mình rất dữ dằn và "ác khẩu" trong công việc với các đồng nghiệp của mình. Chắc phải rèn luyện môn NVC một thời gian để tự hoàn thiện mình. Nhưng ngẫm cho cùng thì cũng chỉ vì muốn mọi người nhanh nhanh tiến bộ, được thấm nhuần tư tưởng go West, xây dựng cuộc sống tốt đẹp cho tất cả. Lời bài hát cũng rất hay, rất đoàn kết (nhiều together lắm). Video clip thì cuội rồi, thích phết.

Còn lúc này, trong đầu tôi thì chỉ có Go Plan C.

GO WEST

(Morali/Belelo/Willis/Tennant/Lowe)
-----------
Come on, come on, come on, come on

(Together) We will go our way
(Together) We will leave someday
(Together) Your hand in my hands
(Together) We will make our plans

(Together) We will fly so high
(Together) Tell all our friends goodbye
(Together) We will start life new
(Together) This is what we'll do

(Go West) Life is peaceful there
(Go West) In the open air
(Go West) Where the skies are blue
(Go West) This is what we're gonna do

(Go West, this is what we're gonna do, Go West)

(Together) We will love the beach
(Together) We will learn and teach
(Together) Change our pace of life
(Together) We will work and strive

(I love you) I know you love me
(I want you) How could I disagree?
(So that's why) I make no protest
(When you say) You will do the rest

(Go West) Life is peaceful there
(Go West) In the open air
(Go West) Baby you and me
(Go West) This is our destiny (Aah)

(Go West) Sun in wintertime
(Go West) We will do just fine
(Go West) Where the skies are blue
(Go West) this is what we're gonna do

There where the air is free
We'll be (We'll be) what we want to be (Aah aah aah aah)
Now if we make a stand (Aah)
We'll find (We'll find) our promised land (Aah)

(I know that) There are many ways
(To live there) In the sun or shade
(Together) We will find a place
(To settle) Where there's so much space

(Without rush) And the pace back east
(The hustling) Rustling just to feed
(I know I'm) Ready to leave too
(So that's what) We are gonna do

(What we're gonna do is
Go West) Life is peaceful there
(Go West) There in the open air
(Go West) Where the skies are blue
(Go West) This is what we're gonna do

(Life is peaceful there)
Go West (In the open air)
Go West (Baby, you and me)
Go West (This is our destiny)

Come on, come on, come on, come on

(Go West) Sun in wintertime
(Go West) We will feel just fine
(Go West) Where the skies are blue
(Go West) This is what we're gonna do

(Come on, come on, come on)
(Go West)
(Gimme a feelin')
...


Thứ Sáu, tháng 3 20, 2009

Leo dốc


18.Mar.2009

Như là những lập trình viên, chúng tôi tự hào viết ra những dòng code, những chương trình máy tính, website chạy cho rất nhiều người dùng trên thế giới.

Dẫu sao, chúng tôi cũng vẫn đang chỉ dừng lại ở chỗ làm thuê, đáp ứng các business và specs, thậm chí thiết kế sẵn có của Tây (Nhật) giao cho làm mà thôi. Cao cấp và oai cứ như là Osin cho nhà ngoại kiều.

Thế mà tuần vừa rồi, tôi đã mò đến tận sào huyệt của U Kansai, đề xuất làm business, Java-lize cả một giải pháp thương mại điện tử, phân phối hàng của họ.
Những người làm business và system của U đã thực sự phân vân. Họ bàn luận phương hướng để đi tiếp như thế nào trong thế giới nhiều cạnh tranh này. Họ muốn leo lên dốc cao hơn.

Dù chưa biết gì, chưa biết phía trước thế nào, tôi cũng đã rất vui mừng. Vì họ muốn chúng tôi cùng leo dốc với họ.

Chủ Nhật, tháng 3 15, 2009

[Archived] ENGLISH "a F" or "an F" ?


Trích một đoạn tớ trả lời trên Intranet của G8 về tranh luận tiếng Anh.

I made it up a funny story for the original of "a" and "an" usage in English nowaday (a F or an F ???)

============
Theo kinh nghiem va hieu biet cua anh ve "a" va "an" trong tieng Anh thi NgocVTH noi hoan toan chinh xac.

Co dieu, nguon goc ly do cau chuyen "thuc su" la nhu sau:

Hồi xưa, bọn dân Anh ở UK cũng quê ko kém gì dân Việt mình hồi truớc. Chúng nó tối ngày chỉ biết đánh bắt cá ngoài biển và tối về chui vào trong các pubs lụp xụp uống rượu. Mà đã uống rượu say trong cái màn đêm mù mịt ẩm thấp của cái đảo của khỉ đó thì mấy ai mà giữ được tỉnh táo đâu. Bọn Anh lại còn khá nổi tiếng về keo kiệt. Uống rượu thì chẳng bao giờ gọi cả chai ra uống mà cứ từng chén con con một.

Tiếng Anh hồi đó có cùng gốc ngữ hệ với tiếng Việt cổ. Thế nên đơn giản là để chỉ số lượng tiếng Việt là "một" (chúng nó nói "one"), thứ tự tiếng Việt là "nhất" thì chúng nó nói "first". Được cái dân Việt mình cần cù, có truyền thống nên vẫn chăm chỉ dùng từ "một" và "nhất" cho đến ngày này (ngày sau thì chưa biết thế nào vì bây giờ nhiều người nói tiếng Anh quá). Còn cái bọn say xỉn cà lăm đó thì lười, chưa nói đã muốn rút gọn lại, hơn nữa đúng là cà lăm thật nghe cứ hụt hơi mất âm cuối kiểu như kéo lưới giữa chừng gặp bão biển vậy. Được cái sáng dạ, chúng nó rút gọn 3 chữ thành 1 chữ, từ "one" thành "a" (cũng là chữ cái đầu tiên trong alphabet nên chắc chắn đứa trẻ con mới tập nói cũng sẽ biết được từ này để dùng, bọn này nghĩ sâu xa vì tương lai con em ra phết) vẫn có nghĩa như "one" vậy mà dùng được lung tung, đặc biệt những chỗ dùng từ "one" ko được:).

Thằng nào vào pubs từ cái trời xầm xì, rét căm căm ở UK bao giờ chẳng nói, đại khái là "cho tao 1 ly thứ nhất." (VN cũng thế nhỉ) nguyên gốc là "one first" và dần dà có mấy thằng đánh cá thông minh hơn, muốn chúng tỏ cái bác học của mình thì nói "a f". Ấy nhưng, cái pubs thì đông, uống rượu uống bia thì tạo ra cái âm thanh "ợp ợp" hoặc uống rồi thì "ợ, ợ phì, ợ ợ phì " hay "ấc, ấc" nên thằng bán hàng đếch biết là thằng nào mới vào quán gọi ly đầu tiên hay là chúng nó "nấc" rượu.

Cú quá, thằng bán theo dõi hồi lâu (cần cù như người Việt) thấy bọn "nấc" rượu đấy cứ "ấc, ợ, ấc, ợ" như trên đã nêu và lại còn "phì" (đôi khi là "phờ") thì thấy rằng bọn "nấc" rượu đấy đếch nói được phụ âm "n". Nói theo ngôn ngữ học thì từ "nấc" mất chữ cái "n" thì thành "ấc". Trúng phóc cái lũ "ấc ấc", cái chữ "n" thừa ra đó thì đưa cho bọn tỉnh táo chưa uống rượu (mới chuẩn bị uống thôi) thì có gì là thiệt thòi đâu. Từ đó, thằng bán quy định là muốn gọi rượu ly đầu tiên thì phải thêm chữ n vào "a f" tức là "an f" đọc nôm na là "ân ép phờ" hay hàn lâm hơn 1 chút là "ơ nép phờ" ("phờ" hụt hơi nên nhè nhẹ thôi nhé, ko "phì" mạnh như bọn nấc rượu).

Bà con rõ chưa nhỉ?

To all and my UK pals, it is just a joke! Go out and have A funkie weekend!

============

Thứ Bảy, tháng 3 14, 2009

The Mask - Cái mặt nạ


Tối nay ngồi xem phim, một bộ phim cũ cách đây 15 năm, bộ phim The Mask mà từ ngày xưa tôi đã rất thích và có lẽ đến giờ là lần thứ 4 - 5 gì đó xem lại. Đặc biệt tôi chẳng mua DVD như những phim khác, chỉ xem qua kênh TV thôi.

Nội dung phim thì thuộc lòng rồi, nhặt được cái mặt nạ đeo vào thì trở thành siêu nhân, muốn biến thành cái gì được cái đấy luôn.

Tuy nhiên, chắc những lần trước chưa đủ già, xem mà chỉ thấy khoái mấy cái trò nhộn đến tức cười của Jim Carey thôi. Lần này xem thì nhập tâm được cái ý: Con người sống trên đời đều ẩn sau một bộ mặt (mặt nạ , mask). Tuy nhiên, có những chiế mặt nạ đặc biệt. Người nào đeo chiếc mặt nạ gỗ xanh vào ban đêm, người siêu nhân the Mask ấy sẽ bộc lộ đúng bản chất bên trong sâu thẳm của người mang nó. Phim Tây, funny, cartoon hành động nhưng nếu đặt vào cách nhìn phương Đông thì cũng có rất nhiều điều để suy nghĩ.

1/ Muốn thành siêu nhân và để có được mọi thứ như tiền bạc (vẫn vào nhà bank để cướp), dụng cụ, tools, dễ dàng, phải đeo mặt nạ.

2/ Khi đeo mặt nạ để dấu đi được danh tính của mình, những tính cách, ham muốn, suy nghĩ sâu thẳm bên trong sẽ bộc lộ hết ra bên ngoài.

3/ Kết hợp (1/) & (2/) lại, có mệnh đề mới: Khi có được tất cả một cách dễ dàng rồi, người ta mới có thể sống thật với chính mình nhỉ? :D

Câu hỏi chỉ để mà hỏi: Để sống thật với chính bản thân mình khó khăn đến thế sao? Phải chờ đến một chiếc mặt nạ mầu nhiệm? Chẳng nhẽ không còn cách nào khác chăng?

Thứ Tư, tháng 3 11, 2009

[Archived] G13 Direction in 2008


Looking back one year before I left the G13 unit into my trusted colleagues, I have tried all the time to do the best thing for the whole FSO company and G13. At the time of handover, I wrote a direction for G13 in 2008 and strongly hope it would be another successful year. Things turned out a bit up-side-down but I wonder is it still worthy to follow the same direction for this new year 2009.

=======

30.Mar.2008

G13 Direction in 2008

G13 is in the 4th place among all operation groups (including P1) in term of Revenue in 2007; we achieve the standard profitability defined by FSOFT. However, we have to sacrifice many efforts and suffer from management headache for having more-than-norm people in the group. We lose in the battle of group point in every single business term such as busy rate, effort efficiency, business point and (I guess) members’ satisfaction, hence, the low income for each individual member of G13.

Many good members will have to work very hard for compensate for the so-so, or at least not-so-busy ones. This will lead to unfair situation while making compensation and result in severe current and future problems of HR work.

BIG CHANGES need to be made to restore the confidence of those hard-work members, to bring higher value and contribution to FSOFT, to step up into top 3 of best groups in FSOFT.

From that point of view, I would like to sketch out the following actions in 2008 for G13 to gain better position in term of business:

01. Building a strong sales team who can continuously learn and develop a diversified customer portfolio, ensuring a smooth and controllable stream of work from both Japan and other worldwide sales market. The team needs a spirit of “DEVOTION TO CUSTOMER”.

02. Compact HR, release free-time members to RAC at the beginning, and help them to enjoy better opportunities and promotion in other FSOFT Gx. Start from small task force with full energy and synergy; fully rely on the support from RAC operation. Go “LAZY LOAD” slogan.

03. Build a strong and efficient back-office with focus on HR activities and the readiness for FACE-TO-FACE CONTACT to customers; bring the most valuable supports to benefit not only G13 members but also our customers directly. We also ensure a creative, enjoyable working and socializing environment for every G13 member.

04. Educate members on the RIGHT ATTITUDE to work for Japanese customers in G13, create more chances for members to increase technical skill and professionalism, and apply the strict regulation to protect and differentiate dedicated, hard-work, long-term committed members from other temporaries and opportunists.

05. Create more rooms, more opportunities for young members from G13 to speak out their desire, to take the business challenges and to learn how to work effectively. We build new divisions; always OPEN & SHARE to any potential young members to support them to become a GSU (Group Strategic Unit) to take higher responsibility for accomplish work-orders from our customers. Division should be more independent and ultimately responsible for its Operation to achieve the desired revenue.

=======

Thứ Hai, tháng 3 09, 2009

[Archived] KAKA: Kim Anh - cựu comter tiếng Nhật G13


Kim Anh, tên chữ KAKA quê ở Hà Tây, bố mẹ bắt sang Hà Đông lấy chồng nhưng ko chịu, trốn nhà ra Hà Nội thuê 1 căn nhà cấp 4 toan tính chuyện bán-mua linh tinh để gây sức ép cho bố mẹ. Được 1 ngày, K.A thấy chẳng có hứng thú gì bèn tính chuyện xa xôi hơn, đi vùng Viễn Đông, nơi luôn luôn tự hào là chỗ mặt trời ngủ dậy. Ngặt một nỗi, tiếng Phù Tang thông thạo quá nói gì cũng hiểu nên không dám đi một mình, đành phải rủ thêm mấy thằng, mấy con ù ù cạc cạc cùng sang cho dễ sống. Bôn ba một thân một mình với cả chục đứa, trai có, gái có, KAKA được tôn vinh như là nữ hoàng của lũ con trai, và là công chúa Cóc của lũ con gái.

Thấm thoắt thoi đưa, nàng tốt nghiệp đại học tiếng Nhặt tại Hà Thành, một chốn phồn hoa đô thị, ăn chơi bậc nhất bấy giờ. Bố mẹ K.A lúc giờ muốn gặp mặt con cũng khó vì nàng đã ko còn là KAKA bé bỏng của họ nữa rồi. KAKA đã là người của công chúng, tiếng nổi như cồn, hay nói thẳng toẹt ra là sở hữu chung của mọi người.

Đang lúc sướng vui tột độ, ko có gì mà sống như vậy, thì có một công ty kia, cũng thuộc loại anh chị trong giới bán buôn, ngỏ lời mời KAKA về để mở đường sang xứ Phù Tang cho họ làm ăn buôn buôn bán bán. KAKA dáng hình cao lớn, xinh xắn tựa hoa, tiếng Phù Tang bẻ đôi chứ bẻ làm bốn cũng luận ra được, lúc này tựa hồ như cá gặp thớt, tha hồ mà thi thố tài năng. Bố mẹ KAKA cũng được phen rạng ngời, lũ con trai nối khỗ cũng vì thế mà rụng rời tính chuyện đó đây. Đang lúc chuyện như vậy thì đùng một cái ....

sinh nhật KAKA tròn nijiuyonsai , chẳng biết trưa nay có được ăn gì ko nhỉ... Mọi người đành chúc KAKA một cái xuân vàng như màu hồng sakura, tiếp tục vẫy vùng làm khổ nốt bọn con trai Hà Thành...

[Archived] HungV


Viết về một người bạn cùng lứa tuổi nhưng bạn ấy đến giờ vẫn chỉ sống mãi ở tuổi 28 trong suy nghĩ của chúng tôi. Tôi đã viết bài này đêm khuya tại căn phòng nhỏ 210 ở Leopalace , Kyoto trong khi nước mắt tuôn trào. Giờ đây post lại để lưu trữ và đọc vẫn thấy rưng rưng.

Hằng năm, FSOFT vẫn có giải cúp bóng đá HùngV chính là để tưởng nhớ đến bạn.

==========
22.Jun.2005

Hôm nay là một ngày làm việc căng thẳng. Cãi nhau chày cối với các đồng nghiệp Nissen về đủ thứ bà rằng...

Khổ nỗi ko vào mạng mấy vì chỉ có đêm ở nhà là có thể vào được thôi. Ở cơ quan thì ko được.

Trưa thì Nam-san báo tin HùngV mất rồi...

Về nhà trước khi ăn cơm, check mail thì thấy báo cùng ngày đó 3-4 người G1 bị tai nạn xe máy phải khâu và phải đi nằm viện theo dõi.

Lòng buồn rũ rượi...

10h Lấy xe đạp đi một vòng với Nam (chạy bộ) trên con đê dọc sông gì gì sau nhà thấy lòng thảnh thơi hơn chút...
Tối rồi vào đọc mấy bài của Nissen site thì thấy toàn chuyện tiền và chửi đổng xã hội. Đọc được tin về kịch kỉ niệm công ty thì lại định theo hướng bi kịch.

Lại buồn hơn...

Hùng ơi, tao không thể ngờ nổi nữa. Sao lại có thể như thế được nhỉ. Chết đuối thì tao ko sao mà tin được. Mấy năm rồi FSoft có câu lạc bộ nòng nọc, tao với mày đều tham gia và vẫn gọi nhau đi bơi rồi thi ngụp, thi lặn ở bể bơi Quan Hoa suốt còn gì. Có phải ko biết bơi đâu cho cam lòng.

Rồi những hôm đi uống trà Trung Quốc ở Nguyên Hồng thì mày cứ thao thao bất tuyệt về mấy vụ võ công hay Vĩnh Xuân quyền mày học từ hồi anh HưngPV còn ở FSoft. Mà hồi đó hình như ít việc thì nhiều tình hơn thì phải. Mỗi tuần mày, tao và anh HungPV và một hai người nữa lại đi uống trà Trung Quốc một lần, nếu ko nhầm là vào thứ 5 hay thứ 7. Để thưởng thức trà và cũng là để xông hơi cho mấy cái đôi mắt cận thị, mệt mỏi và đỏ quạch vì cái mặt vuông của chúng ta.

Cái gì cũng nhiệt tình năng nổ, cái gì mày cũng huých, cũng chạm vào từ thể thao, võ thuật đến ngâm vịnh thơ ca hay bàn bạc chính sự. Ngay mấy hôm trước khi tao đi công tác, cứ thấy mặt tao là mày lại rủ đi bơi. Tao cũng hứa là sẽ vào nòng nọc tiếp năm nay để rồi lại ko dùng hết vé tháng mà phải cho đứa khác sử dụng giống như mày.

Nhưng ... tao ko còn tin vào những gì trong mail của anh Đạt nữa. Tao thấy sợ lắm... tao ko muốn đi bơi đâu... Tao cancel đây. Khi nào ko còn đậm nét ký ức như thế này nữa thì tao mới tính.
Thật thà, chất phác, hiền lành, mày cứ vậy mà sống theo kiểu của mày, ấy vậy mà tao thấy ko ai trong FSoft bị mày làm mếch lòng. Lâu lâu vắng bóng mày vì mày cứ phải ở bên cái ngân hàng của khỉ cho cái dự án của mày suốt. Chuyện yêu đương của mày cũng bị bẵng đi một thời gian đấy nhỉ.

Tao với mày bảo chơi thân thì chẳng phải nhưng cùng lứa, cùng sàng chửi nhau và khen nhau đều đập bộp bộp, thẳng toẹt vào mặt nhau đươc cả. Mày khác tao và những đứa khác là mày quá ít bon chen cũng không ham hố danh lợi. Làm dev cũng OK, làm deployer cũng ổn mà làm team leader cũng nhất trí. Và ở vị trí nào mày cũng làm tốt cả. Cái tính cách trung trung, bình bình ấy bây giờ tao đang thèm muốn có được lắm đây.

Em LanTTH G1 cứ nói mày nhiệt tình nhất. Nhưng đúng ra là mày galang với con gái quá đáng. Tao cứ nghĩ đứa nào lấy được mày thì nó đúng là may mắn quá, chắc sẽ được chiều quá đáng...
Nhớ chuyện tổng kết FSoft trên Thác Đa năm nào? Cả công ty rượu cần, quây quần nhà sàn. Em Lan Anh (phiên dịch tiếng Nhật, bây giờ thôi FSoft lâu rồi), uống rượu như nước lã, khoe có môn võ Aikido hay gì gì đó, chàng trai FSoft nào lên thử cũng bị em ấy "quật ngã" bằng một cái bắt tay, mỗi mình mày là "thô như cái bô..." lôi võ Vĩnh Xuân mày luyện mấy năm ra, làm em ấy quật mãi, ngoắc chân mãi, xòe cả người mà ko vật mày ngã được. Tao cũng được ngã vì em một hai lần gì đó ở sân bóng HITC kiểu như vậy nên tao biết mà. Anh em hét ầm lên là mày phải ngã mà mày cứ trơ trơ...

Đúng là muôn người muôn vẻ, ko ai giống ai bao giờ. Nếu ít tiếp xúc thì đếch ai biết mày sở hữu một cái tính khác người kiểu như thế.

Trước khi đi công tác một hai tuần, tao có mail với anh HungPV, đang định rủ ba anh em đi uống trà đường Nguyên Hồng khi xưa nói chuyện. Chẳng gì cũng gần 5 năm rồi còn gì. Nhưng thế này thì ko có chén cho mày nữa rồi ...

Đêm nay tao lần mò check mail và vào Intranet xem có thông tin gì thêm về mày, thì ít quá, mọi người đã quá đau thương hay cũng ko nhớ/biết mày chăng vì mày cứ hun hút bên cái ngân hàng kia mà tính mày thì lại như thế... Tao chưa thể về để thắp cho mày nén hương được cho tới tận cuối tuần này nên tao thấy khổ tâm quá.

Thôi thì viết một cái gì đấy về mày để cho những ai mới hay cũ nhưng chưa biết thì biết thêm về mày, nhưng ai biết rồi thì ngẫm nghĩ xem thế nào. Tao ít khi khóc nhưng tao đang khóc hu hu đây này. 28 tuổi, đời còn ngắn ngủi quá, Hùng ơi!

Hùng ơi, chúc cho mày một cuộc sống mới bình yên. Tao biết với bản lĩnh của mày thì mày vẫn đang mỉm cười vui vẻ và tiếp tục cuộc hành trình của tạo hóa dành cho mỗi chúng ta thôi.

Cứ vui vẻ như xưa vậy nhé, Hùng ơi.

============

[Archived] Tặng 2 em tester cưng nhất nhóm tôi


Một bài viết nữa trên báo FSOFT Cucumber của 4 năm về trước.

============

FSOFT Cucumer, mục WE ABOUT US số 42, Apr-2005

Chuyện về hai tester “cưng” nhất nhóm tôi.

Đêm London, 28 tháng 2 năm 2004

Mục đích bài viết của tôi không phải để bớt đi chút tiền quỹ đoàn mà anh Đạt tuyên bố, mà tôi viết trong tâm trạng nhớ nhà, nhớ những tiếng cười rộn rã cùng tiếng tranh luận gay gắt hàng ngày của các đồng nghiệp. Hy vọng hai cô “em gái” nhỏ bé này không hắt hơi hay xổ mũi khi tôi đang viết những dòng này nếu không mọi người tưởng là Bird Flu. Hoặc có không đồng ý làm “em gái” thì cũng gắng liên lạc với tôi theo địa chỉ xxxyy@fsoft.com.vn để tôi đính chính trong một bài viết vào dịp khác (có thể là dịp này năm sau).

Tôi là con út trong gia đình nên không có em. Hồi trước, đôi khi tôi thấy “thèm” cảm giác được làm anh, được ra oai sai bảo em gái làm cái này, cái nọ rồi lúc hứng chí thì cho em đi ăn kem bằng tiền đi dạy thêm như mấy thằng bạn thân. Như vậy chẳng oai lắm sao. Đi làm một thời gian dài, loanh quanh đủ thứ việc, khi quay về với dự án CMS-phase 2, một may mắn là tôi được nhận em MinhNTHL vào nhóm làm tester. Minh thực sự khiến tôi quý mến trong cách làm việc chăm chỉ và hiệu quả. Đôi lần, phải bảo vệ em trước anh chàng Maarten hay phàn nàn về chất lượng công việc của em với dự án trước đó (Honda Motorcycle mà theo tôi em đã làm rất tốt), tôi đã có cảm giác như mình được lây cái oai làm anh của mấy đứa bạn xưa.

Mọi dự án cuối cùng cũng đi vào ổn định dần, tuy có khi sóng gió nhưng ở đâu có em tham gia là tôi vững tin lắm. Niềm tin của tôi dành cho em không còn đơn thuần là của một trưởng nhóm đối với một tester, không phải của một đồng nghiệp với một đồng nghiệp nữa. Thật khó diễn tả nhưng tôi tin em nhiều lắm. Hội developer đứa thì sợ, đứa thì quý em và cứ hay chế nhạo, rồi có khi gán ghép này nọ em cho tôi. Tôi lờ tít. Bọn này thì hiểu sao được chuyện tôi và em. Đôi lúc nhìn em, tôi cứ thấy loáng thoáng bóng cô thực tập viên nhỏ nhắn đi vào chỗ tôi lễ phép hỏi email của sư phụ Quỳnh “già”, khi đó đang ăn mỳ tôm (vì bị giới nghiêm) ở Bangalore, Ấn Độ. Cũng có khi nhìn em, tôi cứ nghĩ đến đồng cỏ xanh muớt mà hồi nhỏ tôi thường lê la mỗi dịp về quê. Không rõ từ khi nào tôi có cái ý nghĩ khập khễnh, đứt đoạn ấy. Có lẽ tôi và cả nhóm dự án hay trêu em về cái ăng­ten cho mobilephone làm bằng “đuôi trâu” nhiều quá ư?

Em gái ơi, em nhỏ nhắn nhưng quyết liệt đến mức khi em được chim vàng, anh tìm mãi cho em mới được một cái tên tiếng Anh phù hợp Terminatrix trong Cucumber (Terminator 3: Rise of the machine), còn gã đánh trống thì cứ gọi em là nữ ma đầu sát thủ thì phải. Cái tên cúng cơm của em cũng rất đặc biệt, đặc biệt đến nỗi nhiều chương trình đưa em test bằng cái tên đấy nhập vào đầy đủ cũng sẽ nhận một lỗi serious ngay. Nó cũng là chủ đề để bạn bè, đồng nghiệp thêu dệt nên bao câu chuyện tình lãng du của đấng sinh thành ra em (Nguyễn Thị Hồng Liên Minh).

Gần đây, ít có dịp trò chuyện với em hơn về công việc, tự tôi thấy mình có vẻ xa lạ và bossy hơn. Tuy nhiên, một ý tưởng, một lời hứa sẽ về nhà em ở quê cùng với cả nhóm dự án vẫn còn lưu giữ trong outlook note của tôi. Rồi cơ hội cũng có! Quả là cả nhóm dự án “mở rộng” gồm CMS, KBC và một số nhân vật tiếng tăm khác đã có 2 ngày picnic vui vẻ ở quê em với sự đón tiếp nồng hậu, đầm ấm của gia đình. Tôi chắc hẳn đến giờ vẫn còn đọng lại trong RAM của gần 20 con người hôm ấy bữa cơm tối đầm ấm cũng như vẻ đẹp của mặt hồ Đại Lải hôm trời nổi gió. Một em gái nhỏ nhắn nhưng cứng rắn, làm việc với tinh thần trách nhiệm và hiệu quả cao. Em là chỗ dựa cho các lập trình viên, là niềm tin cho các quản trị viên dự án, là niềm tự hào của biết bao sản phẩm phần mềm mà chúng tôi đang ngày đêm viết ra.

Anh biết giờ này em đang phải vật lộn với bao nhiêu đồng nghiệp để ổn định hoá phần mềm CMS khi nó càng ngày càng trở thành một hệ thống tài chính back-end và front-end quan trọng của một công ty toàn cầu. Một lần nữa anh tin tưởng vào em và các thành viên của CMS như CuongNI, ChienVQ, DongVV, TrinhNX và GiangTTT. Anh hiểu em chịu nhiều áp lực trong công việc. Em cũng thật vững vàng ngay cả khi em vẫn đang phải gượng mình cùng với gia đình ở bên cạnh đứa em trai đang phải nghỉ gián đoạn năm học đại học chống chọi lại căn bệnh tim quái ác. Anh hy vọng sẽ chia sẻ được với em và các thành viên CMS một phần nào đó dù chỉ để bớt đi một chút gánh nặng cho em. Vững vàng lên em nhé. Anh tin tưởng vào em. Để kết thúc, anh xin mạo muội ghép 2 bài thơ vào đây nhé:

(MinhNTHL)

Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm

Khi tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy

Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy

Em sẽ chờ như thể một tình yêu...

(NghiaTD)

Dẫu có say mà ngủ suốt triệu năm

Khi tỉnh dậy thấy mình bồng bột quá

Dẫu anh hẹn, em vẫn không nhận lời

Chỉ bởi vì anh đã trót ...dại...yêu ai

~ . ~ . ~ . ~ . ~


Còn đây là chuyện về người “em gái” thứ 2

Gọi là em gái nhưng cô em này còn là chị cả của 2 cô khác nữa cơ (nếu không nhầm). Chuyện là thế này...

Trong một nỗ lực kéo lại con thuyền sắp chìm đắm (dự án KBC-PC Conversion), tôi buộc phải “tung” rất nhiều chiến sĩ tinh nhuệ như TuanNV, HaTH cùng với đồng nghiệp cực kỳ “vững vàng và bảo thủ” KienNT. Những thời điểm đó, để một lúc có thể bug fix cho 22 chương trình nghiệp vụ ngân hàng nho nhỏ. Tôi cùng họ và bao nhiêu gương mặt mới trong nhóm đã phải miệt mài ngồi coding từ sáng sớm đến tối mịt. Sau giai đoạn thiết kế, TuanNV, HaTH cùng với KienNT tiếp tục làm việc với 8 chương trình mới, tôi chỉ quản lý tiến độ, làm code review và quality check. Còn lại, mình tôi sẽ chịu trách nhiệm bug fix cho 13 chương trình đã gửi. Tất nhiên, các chiến sĩ của tôi vẫn luôn sát cánh lúc đó, nếu không tôi chắc đã “hy sinh” rồi.

Trong một nỗ lực cuối cùng, tôi đến cầu cứu chị A Na và được một phương thuốc mới toanh là một cô gái, cũng nhỏ nhắn, trông rất mạnh mẽ với mái tóc ngắn kiểu hơi con trai. Em tên Nguyễn Thùy Dương nên tôi đoán em tuổi Mùi. Thực ra, thoạt đầu, em cũng như những người mới vào khác, cũng chưa phải có “tay nghề” gì cao đâu. Nhưng tôi quý em ở sự nhiệt tình, sự gan lì hiếm có, khả năng “chiến đấu cao” với các lập trình viên. Em đã vẽ ra trước mắt tôi thấy tiềm năng một cô MinhNTHL thứ hai. Ngay lập tức, tôi tức tốc giao cho Minh và HaTH “kèm cặp”, đồng thời thúc đẩy mạnh xếp Hùng bi việc chuyển nhận em về nhóm G1.

Ngoài công việc, em thực sự toả sáng với giải “ấu trùng” trong dịp tổng kết giữa năm của FSoft. Sau đó, không hiểu do tay trống LTV hay ai xui khiến mà em trở nên cũng rất gắn bó và thành một thành viên giấu mặt của LTV. Thành thật mà nói, kết quả trong công việc của em cũng chưa có gì đáng nổi bật nhưng lúc đó, tôi thấy trong em một tester có tiềm năng toả sáng. Thật không ngờ, chỉ trong thời gian ngắn, em đã có thể cùng với anh CayT và đặc biệt là KienNT đảm trách toàn bộ công việc test phần mềm qua các dự án KBC-Legal và hiện tại là KBC-Route Planner.

KienNT là một người đòi hỏi ở tester rất cao và tôi tin chắc rằng KienNT bây giờ đã có thể tin tưởng vào kết quả công việc em làm. Nhà em cách chỗ làm khá xa. Thế mà suốt một thời gian dài tôi thấy em đến làm việc từ rất sớm và trở về rất khuya. Thỉnh thoảng, đi về cùng em, trò chuyện với em về dự án, tôi nhận thấy em đã “trưởng thành” rất nhanh. Trong nhóm, chúng tôi hay trêu và gán ghép em với tay trống LTV. Em tháo vát, nhanh nhẹn và nhiệt thành nên trong hầu hết mọi công việc chung hay riêng, chúng tôi đều thấy có em. Hôm cả CMS và KBC đi dã ngoại về nhà Minh, em là người góp phần vào việc lo hậu cần, giúp chuyến đi thành công mỹ mãn. “Dư luận” đồn rằng vì có em đi hôm đấy, mới có kẻ được vinh dự nhận danh hiệu cao quý nhất của chuyến đi là “crazy sponsor”. Tôi lúc đó đã là kẻ có vợ, nên không dám tranh dành danh hiệu cao nhất như mọi lần mà chỉ tặng hắn và em một bài thơ như sau:

(NghiaTD)

Em đâu biết lòng anh khao khát

Một chút tình tưới tắm cành cây khô,

Em "nín thở", anh "bất ngờ" òa tới

300 ngàn cho một mảnh tình thơ.

Chú thích: 300.000 VND bằng tiền mặt, trao cho ban tổ chức chuyến đi ngay lập tức)

Tôi cũng xin phép được tự hào mà nói rằng bài “văn vần” trên của tôi cũng là cảm hứng cho một nhà thơ trường phái lãng mạn nối tiếp về câu chuyện tình viễn tưởng về em:

(TuanNV)

Đã qua rồi, hỡi mùa đông lạnh giá,

Đã qua rồi, hỡi những chiều buồn bã,

Đã qua rồi, hỡi cành khô trụi lá,

300 ngàn cho một mảnh tình thơ,

Em yêu ơi, còn đợi đến bao giờ,

Sao không cùng anh lên hồ Đại Lải,

Cùng lấp đầy khoảng không gian trống trải,

Cùng trao nhau những mật ngọt của ... "Nằm Yên"

Em yêu ơi, đời lại đẹp như tiên ...

(Chú thích để hiểu 2 chữ “nằm yên”, xin mời xem phần appendix cuối bài viết)

Tối hôm dã ngoài cuối tuần đó, tôi lần đầu tiên thấy em có vẻ không tự nhiên và hơi lúng túng. Nói thật, con gái thỉnh thoảng cũng phải “giả vờ” như thế đấy, em gái à :)

Em mạnh mẽ và đảm đang. Em gay gắt đến “cứng đầu” khi tranh luận về bugs với các lập trình viên. Em cũng đầy đam mê khi đứng giữa đám đông hát bài What’s up (4 Non-Blondie) trong liveshow ban nhạc LTV tròn 1 năm. Em đang dần là điểm tựa cho những dự án sắp tới mà chúng tôi có thể có với các khách hàng châu Âu, đặc biệt là với KBC, một ngân hàng lớn của Hà Lan. Em cũng đang cùng với Minh đảm trách một việc lớn hơn nhiều, đó là gây dựng một đội ngũ tester chất lượng cao cho các dự án G1 của chúng tôi, trước mắt là cho G1.D2.

Tóm lại, dân kỹ thuật thì viết dài hay ngắn gì cũng khô, nhiều ám khí của công việc. Thế nhưng, nhìn cảnh tuyết rơi qua các ánh đèn phố đêm, tôi chạnh lòng nhớ nhà, nhớ nhiều người và nhớ cả đến các em. Tôi biết trong năm nay, các em đều có nhiều dự định cá nhân. Dù là gì đi nữa anh cũng chân thành cầu chúc hai em thì cũng sớm đạt được.

Appendix:

(TuanNV)

Có hai người ngồi bên hồ Đại Lải,

Chợt nhìn nhau và muốn tới Đảo Chim,

Chiếc thuyền nhỏ dập dềnh theo sóng nước,

Chàng trai bực mình: "Em hãy Nằm Yên !" (không thì thuyền lật bây giờ)

Bài viết được hoàn thành với nguồn cảm hứng vô tận của tác giả về hai “em gái” mà hắn nhận xằng và với sự đóng góp của các vần thơ từ thi sĩ TuanNV cũng như mạng Trái Tim Việt Nam online http://www.ttvnol.com (theo như nguồn tin của em MinhNTHL về bài thơ đầu tiên). Ngoài ra, cũng xin chân thành cám ơn những nguời thật, việc thật đã được đề cập trong bài viết này. Nếu có gì không chính xác thì coi như đây là chuyện khoa học xã hội viễn tưởng. Chân thành cám ơn.

01. Nguyễn Thị Hồng Liên Minh (đã ký) Date: 01-Mar-2004

02. Nguyễn Thùy Dương (đã ký) Date: 01-Mar-2004

Ảnh 2 cô gái đây:


Chủ Nhật, tháng 3 08, 2009

[Archived] Nhớ D2 "chó" party


Lại một bài viết nữa sáng tác ngẫu hứng trên PPC Compaq khi được đèo di ăn thịt chó liên hoan chia tay với mọi người của G1.D2

============

FSOFT Cucumber, mục ENTERTAINMENT, số Tết (38+39+40+41) Feb-2005

Nhớ D2 “chó” party.

Giờ đây, ngồi dưới tầng 1, tôi nhớ đến hình ảnh một D2 năng nổ hiếu động và vui vẻ và thấy rằng mình cần phải làm gì đó cho những con người trẻ trung của G8. Bài tổng kết dưới đây của tôi mới chỉ là khởi nguồn của công việc mà tôi đang xắn tay áo lên làm.

Bữa tiệc "chó" rất vui và cũng là bữa tiệc cuối cùng NghiaTD có cơ hội tham dự với tư cách là một thành viên của D2. Bữa tiệc này đánh dấu nhiều cột mốc quan trọng trong mỗi thành viên D2 và những người bạn:

01. Có một bạn bên Cẩm nang mua sắm được làm quen và cuối cùng chuyển về làm tại FSoft do “văn hóa FPT này hay thật”

02. Có em LanTTH (thư ký G1) về muộn quá bố mẹ không cho vào đành qua đêm ở nhà bạn. Đánh dấu chuỗi ngày qua đêm cho các cuộc vui về sau.

03. Có “hội” Bưu Chính Viễn Thông (đại diện thường trú ở D2 là ThắngNQ) “say xỉn" thua trong cuộc rượu thi với Bách Khoa Hà Nội (đại diện là em HảiDM). Say đến nỗi cười ra nhiều thứ và hơn thế nữa gọi taxi đi về nhầm cả vào nhà người khác.

04. Là lễ ra mắt bộ đồng phục đầu tiên của D2, hình như cũng là bộ đồng phục đầu tiên của G1 và FSoft Hà Nội. Rất tưng bừng và khí thế.

05. Có chuyên gia phần mềm được thống nhất bầu chọn là nhà “khuyển học” hay dân dã hơn là nhà “chó học” sau khi làm 2 nhấp rượu và đứng lên giữa lán Trần Mục rút PPC ra đọc to rõ ràng và đầy nội tâm bài tổng kết về chó .

Xin đăng lại nguyên văn như sau:

Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam

Miếng nào ngon, to, thì gắp

Kính thưa toàn thể anh chị em D2,

Hôm nay tôi rất xúc động được đứng đây, trong bữa tiệc “đại hội các loài chó” thân mật này. Vì vậy, xin thay mặt cho toàn bộ thần dân D2, bày tỏ lòng cám ơn trân trọng tới Đảng, Nhà nước và Chính phủ đã quan tâm đến đời sống của nhân dân chúng ta. Đồng thời, cũng xin cám ơn ban tổ chức (trong đó có tôi) và các vị khách quý (ý là bên Cẩm nang mua sắm) đã làm nên cuộc gặp gỡ kỳ thú này.

Kính thưa quý vị, tôi thấy thật tự hào được thay mặt quý vị bày tỏ lòng thành kính tới các nhà văn kiệt xuất của nước ta và của thế giới. Đó là Ngô Tất Tố với tác phẩm kinh điển “Tắt đèn” mang đến cho chúng ta những hình tượng cảm động về “chó cún", “cơm chó”, “dồi chó” hay “chó Vàng” và người bạn thân thiết của nó là “lão Hạc”. Tiện đây, xin cho tôi gắn tên các nhà tài trợ hảo tâm của chúng ta với các giải mà tôi vừa nhắc đến nhằm mục đích tôn vinh là chính. Chẳng hạn như “chó cún” GiangTTT, “dồi chó” NghiaTD, “chó vàng” DongVV và lão Hạc (giải này đề ra mà không ai nhận giải người cả mà toàn chọn làm chó) và còn có rất nhiều nhà tài trợ chó khác nữa. Hơn thế nữa, để có được bữa tiệc hôm nay, chúng ta còn phải biết ơn tới nhà văn Jack London từ phương trời Tây xa xôi mang đến nhà tài trợ “chó Bấc” MinhNTHL.

Các vị khách quý mến, cùng dự với chúng ta còn có các nhà tài trợ khác như ‘chó sói” TuanNV, "chó mực” LanTTH, “chó dại” ThangNQ và “chó đốm” HaiVH. Còn một số vị nữa không biết có muốn tôi tiếp tục nhắc đến danh hiệu chó mà các vị đã bỏ tiền ra không? Thôi thì “chó thui” TrườngDX, “chó bông” ThangBV hay “chó xù” HưngVQ.

Vâng, các vị rất đúng khi nói rằng không có gì trên đời này giỏi giang hơn các loài chó. Không có một loài vật nào được yêu quý và nhắc nhiều trong thơ ca và văn học đến thế, từ các tác phẩm dân gian đến văn học kinh điển, văn học tiền chiền cũng như văn học hiện đại vỉa hè. Bản thân tôi cũng chưa từng biết đến một loài vật nào mà đạt được trình độ phát triển khoa học tiến bộ về công nghệ sinh học cao như vậy. Xin mạo muội đưa ra một ví dụ. Gần đây, trên các tạp chí y học thế giới, giới khoa học có nhắc đến việc đàn ông mang thai thay vợ và coi đó như một thành tựu khoa học to lớn về giống nòi. Đương nhiên, đây mới chỉ mang tính chất thử nghiệm với chi phí cực kỳ cao. Thế mà, chúng ta vẫn đôi khi nghe thấy rất nhiều nơi, nhiều chỗ (ngay ở Việt nam) người ta nói “thằng chó…. đẻ”. Chẳng phải nghĩa là chó “đực” (gọi bằng “thằng”) cũng có thể “đẻ” được là gì. Hơn thế nữa, nếu đọc “thằng…. chó đẻ” thì lại có thể hiểu là “chó” đẻ ra “người”.

Khác với đa số con người, con chó, khi chết đi (bị làm thịt) vẫn tiếp tục đóng góp cho đời những miếng thịt chó đậm đà, giàu tố chất. Theo tổ chức dinh dưỡng D2, một miếng thịt chó có hàm lượng đạm bằng 3 miếng thịt bò hay 10 miếng thịt lợn cùng kích cỡ.

Vì thế, như Hán Văn Tình, diễn viên nổi tiếng với vai Quyềnh có nói “không thể kìm hăm cái sự sung sướng này nữa”. Mong quý vị, văn minh, lịch sự, thưởng thức bữa tiệc hôm nay tại nhà hàng Trần Mục. Đề nghị chị em D2 ăn uống gọn gàng, sạch sẽ sao cho bộ đồng phục còn dùng lại được đến ngày mai đi ăn cưới đồng chí phó nhóm KiênNT.

Chân thành cám ơn.

Một ngày trước Ngày cưới KiênNT

[Archived] “Chat” Androids v.s “Workaholic” robots!!!


Bắt đầu già, nghĩ nhiều hơn hồi trước chuyện quá khứ và start lưu trữ lại những bài viết đã từng viết năm trước đây trong quá trình công việc cho các loại báo chí, chủ yếu là báo nội san công ty (vì các báo khác tìm lại hơi khó).

Hy vọng lưu trữ lại ở đây, mỗi năm già thêm một tuổi thì có thể có một cái gì đó để nhìn về cả cuộc đời mình.

================

FSOFT Cucumber, WE ABOUT US, số 36 Dec 2004

“Chat” Androids v.s “Workaholic” robots!!!

In this issue, I would like to introduce a “workaholic” robot’s view on “chat” androids. In the next issue, you will see a “chat” android’s view on “workaholic” robot. You can take part in this game before my next writing, voicing your own tone in this cucumber column.

Chat Androids

In a corner of FSoft, the keyboard sounds “tack, tack, tack” incessantly suggests that a real FSoft soldier/fighter, who is working diligently for either the coming deadline of the software delivery in his project or the final line of code that he did put all his passion in. That sounds break a temporary still-life[1] in FSoft at 9.15 am that day.

10.30 am Tuesday, almost all the PCs are turned on and release all the buzzzzzz sounds. There are some blank-screens scattering elsewhere, meaning their owners did not manage to get up to go to work yet. The keyboard sound is vibrating in the glass-contained atmosphere of HITC, especially from that corner again. "OMG[2]! It is the reason why FSoft was making its magic leap in business, isn't it?” A manager came by. The two key figures, which are thumb and index, just quickly ping on the Alt-Tab keys. Unfortunately, eye-glance is always thrown out faster. The great pretender resumes chatting in minutes after that moment.

Internet is a big discovery of the human being. Being able to communicate through voice tel is boring and unsecured at all in a working environment. ICQ, Yahoo Messenger, AOL instant message and dozen of chat tools out there are making the world of information available instantly as in these tools' name. Hand, able to talking to another hand, is certainly a big leap for privacy protection. In FSoft, these great tools bring even more significant values such as instant customer support, instant project internal communication, instant noodle and instant lunch alarm.

However, I myself, see that it did give birth to a new type, co-existent with all FSofters, "Chat Machines" or a better polite word, "Chat Androids". Days after days, these chat androids, spend more time to play the keyboard sonata in an instant message window than to work on any projects. They reject to learn any new things to fill the gaps in their knowledge/head. They drag their lives through their colleagues' work of the projects. These androids have self-developed, special motorized tongues to speedily twist whenever the alarm is ringing about productivity reduction within their projects. It has never been the instant message fault, but always something or somebody’s fault. That's nature of these androids, that’s their behavior. Other than this "Instant message" manner, these androids act and work exactly as other colleagues, who are working diligently for a higher position, better paid, larger knowledge and overall, a more productive business. They are developers, testers and managers who know how to control their lives, how to use their times effectively and best of all, how to become the instant messengers' master. Those androids, who failed, are slaves controlled by the Instant Messenger King (I might says YM). I wish one day that we, together, can at least develop a new software control switch to inject into these androids' mind the following 3 modified Asimov’ laws

01. A Chat Android may not harm project quality/productivity, or, through inaction, allow project quality/productivity being to come to harm.

02. A Chat Android must obey the orders given it by project leaders except where such orders would conflict with the First Law.

03. A Chat Android must only protect its own face as long as such protection does not conflict with the First or Second Law.

In a broader view, FSoft is a great organization and with the ambition of its General Director (Nguyen Thanh Nam), it should be organized as an army, or at least consist of some uniform forces and some guerrilla forces. It was the good old day and I, myself, did not give away my head to that belief. Army men did great thing in the war and possibly do the great thing in peace keeping, even in economic development. The fact also shows that FSoft, sometimes, achieve that great strength and spirit. G1, the biggest force of FSoft, which could be considered as the only uniform force with skillful soldiers and colonels nowadays have accepted to learn its first lesson "living with chat androids". If saying G1 is the symbol of FSoft "uniform forces", this great team of heroes is the worst army that I have ever known. No timing, no rule, and no teamwork! Some squad/platoon heads often appear at work after 9, even later. So do other soldiers. Many soldiers are battling hard to get their tasks done while some others, even in the same team are just playing instant message sonata again.

Having opportunities to go onsite, working in several great organizations/companies, I understood why in those organizations they prohibit or at least, limit the usage of YM and other chat tools. It is their humanity to protect their employees from being transformed into such life dragging androids.

Workaholic robot

(to be continued)

Ký tên: A workaholic robot


[1] Still –life because only few people presented at that timeL

[2] OMG: Oh My Goodness J


Thứ Bảy, tháng 3 07, 2009

[Archived] Meeting with Bill Gates


Bài viết , kiểu đưa tin "mì ăn liền" theo đặt hàng của báo nội san "Chúng ta", FPT, nhân dịp Bill Gates sang thăm Việt Nam và gặp gỡ giới IT theo dàn xếp của FPT.

========

Tương lai phần mềm tại Việt Nam

Chuyến thăm của Bill Gates, vị chủ tịch tập đoàn Microsoft, người được xem là giàu có nhất thế giới, được rất nhiều báo chí đưa tin coi như một “ngôi sao” vì ông cũng là thần tượng trong lòng bao nhiêu thần dân IT nước Việt. Người ta cũng lăng-xê sự kiện này và coi đây như là một dấu ấn quan trọng của ngành phần mềm vày dịch vụ IT tại Việt Nam. Tuy nhiên, xét cho cùng, chuyến thăm của Bill Gate đa phần là mang tính ngoại giao (do thủ tướng Phan Văn Khải mời từ lần gặp trước tại Mỹ) hơn là vì do bị gây chú ý bởi sự phát triển mà chúng ta cho là “ngoạn mục” của ngành phần mềm Việt Nam. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi chừng 1 tiếng đồng hồ với các doanh nhân làm phần mềm và dịch vụ phần mềm tại Nhà hát lớn cũng chỉ vưà đủ để Bill chia sẻ về định hướng phần mềm của Microsoft, cũng như cơ hội tốt để Microsoft Việt Nam quảng bá cho 2 sản phẩm lớn sẽ ra mắt trong năm tới của hãng, Windows Vista và bộ Microsoft Office 2007. Nói về định hướng trong tương lai về phát triển phần mềm của Microsoft và thế giới, Bill nhấn mạnh sự xoá nhòa ranh giới giưã việc chạy phần mềm trên môi trường điện toán server, trung chuyển hay người dùng cuối và mấu chốt là tăng cường chia sẻ thông tin với chi phí thấp thông qua việc thiết lập các chuẩn dữ liệu thông tin (như công nghệ XML mà Microsoft tiên phong chẳng hạn). Trong bài phát biểu của mình, Bill Gates không dưới 2 lần nhắc đến FPT với vai trò là đối tác chiến lược tại Việt nam của Microsoft Châu Á-Thái Bình Dương và mong muốn được giúp đỡ Việt Nam hơn nữa trong lĩnh vực phát triển công nghệ cao thông qua các mối quan hệ chiến lược như vậy. Bill Gates đề cao tiềm năng (vâng, lại là tiềm năng) phát triển công nghệ thông tin tại Việt Nam và việc xuất khẩu tại chỗ nhân lực phần mềm(outsourcing) cũng là một trong những hướng đi đúng đắn. Bill còn đề cập đến 2 mô hình phát triển kinh tế có sự đóng góp của công nghệ thông tin là Ấn Độ và Trung Quốc, coi đây là hai mô hình tham khảo và mong muốn Việt Nam sẽ có thể chọn lấy con đường đi kết hợp được điểm tốt nhất của hai nước đó. Theo tôi hiểu thì Bill muốn nói đến nền kinh tế Ấn Độ không cân đối do quá dựa vào IT và xuất khẩu nhân lực phần mềm, còn Trung Quốc thì quá dưạ vào tự lực phát triển, cũng như buông lỏng về vấn nạn bản quyền, đồng thời cũng chưa coi là mũi nhọn kinh tế phát triển của Trung Quốc hiện nay.

Trao đổi về tương lai của phát triển phần mềm và dịch vụ công nghệ thông tin tại Việt Nam, Bill Gates nhấn mạnh yếu tố cần thiết là việc phát triển các ngành nghề sản xuất và dịch vụ khác trong nền kinh tế như du lịch, xây dựng, vân vân, coi đó là nền tảng thúc đẩy công nghiệp phát triển phần mềm và dịch vụ IT. Chỉ có như vậy, mới có thể nói đến một tương lai phát triển bền vững của phần mềm Việt Nam. Ngoài ra, Bill cũng còn nhấn mạnh rất nhiều vào giáo dục và coi rằng tiềm năng chỉ có thể trở thành thực sự nếu chúng ta đầu tư vào giáo dục. Ông coi rằng với việc phổ cập internet tại Việt Nam (mà Microsoft cũng sẽ tham gia vào, ví dụ như chương trình oneClick) thì cơ hội của mỗi cá nhân không còn bị khoảng cách địa lý chi phối nữa, mà khoảng cách còn lại duy nhất là việc đầu tư của mỗi người cho giáo dục.

Cảm xúc buổi gặp Bill Gates.

Một buổi chiều thứ 7 nóng nực. Cổng nhà hát lớn chật kín người. Đi qua được cổng bảo vệ kiểm tra ngặt nghèo, các đại diện doanh nghiệp phần mềm bước vào trong hội trường của Nhà hát lớn, chẳng mấy chốc mà đã chật cứng người. Video clip về các công nghệ mới trên nền tảng Microsoft được bật lên, chạy đi, tua lại mấy lần. Tất cả cùng chờ đợi. Nhiều người bắt đầu trở nên mệt mỏi vì chờ đợi.

Cuối cùng thì con người giàu nhất hành tinh, đứng đầu của công ty phần mềm danh giá nhất Microsoft cũng đã xuất hiện. Tràng pháo tay chào mừng tưởng chừng như không thể dứt. Bill Gates, lịch lãm và giản dị trong bộ vest. Tôi có cảm tưởng Bill còn khá trẻ so với tuổi và cũng không quá ấn tượng với bài diễn thuyết của Bill bởi nó khắc họa đậm nét một nhà kinh doanh công nghệ thông tin hơn là một vị kiến trúc sư trưởng phần mềm của Microsoft, chiếc nôi của các hệ điều hành Windows, hiện đang chiếm trên 95% thị phần người dùng máy tính.Trong một vài phút trao đổi hỏi đáp với khán giả, Bill Gates đã nêu bật được các ý tưởng về đầu tư cho phần mềm thương mại và mã nguồn mở. Ông coi rằng trong các giải pháp công nghệ thông tin, phần mềm chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong chi phí trong khi chi phí chủ yếu là dành cho trao đôỉ thông tin, hạ tầng đường truyền thông dữ liệu (communication & sharing), phần cứng cũng như lập trình phát triển. Hơn thế, đầu tư vào phần mềm thương mại nhỏ bé ấy thường đem lại hiệu quả rất lớn, cam kết đảm bảo lâu dài. Bill cũng nêu rõ phần mềm thương mại mang trong nó là mối quan hệ xã hội của công ty làm ra phần mềm và người sử dụng, trong khi phần mềm mã nguồn mở thường thiếu các yếu tố quan trọng đó.

Tuy nhiên, dù là đầu tư cho phần mềm hay phần cứng cũng phải rất linh hoạt và tiết kiệm để có hiệu quả cao. Nếu như chi phí cho việc sở hữu máy tính còn là lớn ở Việt Nam thì phần mềm ngày nay đã giúp chia sẻ, tăng hiệu năng phần cứng sẵn có. Ví dụ như cùng một máy tính ở thư viện chẳng hạn và mỗi người chỉ cần mang một ổ flash USB để làm việc. Hoặc như Microsoft cũng luôn chuyển biến cùng nhịp với sự phát triển nhanh chóng của phần cứng, giúp cho doanh nhân làm việc và truy cập bất cứ đâu thông qua điện thoại di động trên nền tảng Windows Mobile.

Buổi gặp gỡ kết thúc, nhưng còn nhiều điều còn phải suy ngẫm về tương lai của công ngành công nghệ phần mềm trong nước và thế giới. Hy vọng còn có nhiều dịp để giới phần mềm Việt Nam trao đổi và chia sẻ trực tiếp với những con người thành công lớn trong lĩnh vực này trên thế giới, những người đã và đang đặt những cột mốc lớn trong ngành công nghiệp tri thức này.

========