Hôm nay, tôi và 2 cụ được một người bạn Nhật lái xe đưa đi đến Hieizan chơi. Đây là một trong 2 vùng núi cao nhất của Kyoto, vùng núi Đông Bắc.
Từ trung tâm Kyoto lái xe mất khoảng hơn 1 tiếng thì chúng tôi đến được chân núi. Trời nắng nóng như không thể nóng hơn được nữa nhưng càng lái xe men theo con đường độc đạo lên cao, không khí càng trở nên mát mẻ. Các cụ nói không khác gì không khí của Đà Lạt, phong cảnh thì hùng vĩ hơn nhiều. Từ trên đỉnh núi, nhìn xuống khu hồ lớn Biwa, cảm xúc thật thú vị. Người Kyoto thường ví von như Michigan trên đất Nhật Bản với những cánh thuyền buồm trắng điểm xuyết trên mặt hồ.
Lên đến đỉnh núi, chúng tôi vào khu vườn hoa tuyệt đẹp mang tên Garden Museum (hay Garden Concert). Người Nhật thật lạ kỳ khi cố gắng đem nguyên phong cách, kiến trúc và âm hưởng của khu đồi Mont-marte ở Paris đến đây. Iruka-san bảo rằng trước đây nó vốn là 1 cái công viên giải trí Amusement Park, nhưng rồi người ta cải tạo lại làm thành vườn hoa thế này. Iruka-san kể là trước bác hay cùng người yêu lên đây chơi...
Nhiều hoa lạ và đẹp thật. Cái bài trí cũng rất hay, nhiều bức tranh replica của các danh họa Pháp nổi tiếng cũng được đặt dọc đường đi, bon chen trong đám cỏ hoa càng làm cho khu vườn có một phong cách châu Âu lãng mạn.
Hai cụ nhà đang lãng mạn như các đôi tình nhân Pháp xưa này :D
Một bữa trưa nhẹ nhàng theo phong cách châu Âu làm cho cuộc dã ngoạn càng thi vị. Chúng tôi dùng món mì bô-lô-nhơ và bánh xô-phơ của Pháp như để ngấm thêm hương vị châu Âu trên đất Nhật. Riêng tôi, nói gợi lại những năm tháng lang thang trên đất châu Âu 6- 7 năm về trước.
Sau bữa trưa, chúng tôi quay xe xuống Enryaku-ji để tham quan một trong những quần thể kiến trúc chùa Phật giáo lớn nhất của Nhật Bản. Quả là choáng ngợp trước cảnh hùng vỹ của chùa. Chúng tôi cũng đóng góp cho quốc gia Nhật bản mỗi người 1000 Yên (tương đương 150K Việt kim) để gìn giữ các cổ vật, vốn là các tương thờ và tranh ảnh Phật từ thế kỷ 12 đến 17 của khu chùa còn sót lại, hiện đang trưng bày trong bảo tàng Kokuhoden, cũng nằm ngay trong quần thể chùa.
Chùa chắc chắn sẽ rất đẹp trong đêm với con đường đi với hàng loạt đèn lồng giấy dẫn lối. Nếu có dịp quay lại đây, tôi sẽ cố gắng thu xếp ở lại qua đêm để có thể có chiêm ngưỡng vẻ đẹp của chúng (cũng như thực sự thưởng thức 1 bữa tối châu Âu trên đồi "Mont Marte" kia).
Cũng muộn, các cụ đã đi nghỉ để ngày mai xuất phát đi Kobe. Tôi rất mừng vì các cụ đã rất yêu thích phong cảnh và chuyến đi hôm nay. Quả đáng công đáng sức. Phải viết email cám ơn Iruka-san 1 cái đã nhỉ.
Mà quên, tự nhiên hôm nay lại nổi hứng chụp rất nhiều ảnh hoa nhé. Phải nói sức quyến rũ của hoa lung link trong nắng cũng khó mà cưỡng lại được thật. Ví dụ một vài bông nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét