Hôm nay ngủ dậy muộn, chiều mới đưa các cụ đi công viên thành Osaka để xem.
Phải nói 1 câu, các cụ trên 60 - 65 tuổi cả rồi mà sức dẻo dai, đi bộ còn tốt lắm. Cám ơn ông trời.
Cụ ông cũng cực kỳ tinh ý, cái gì cũng biết mặc dù tiếng Nhật thì không có biết được chữ cái nào... Cụ có kể xe buýt bên Nhật này xịn lắm, hơn cái xe buýt Việt nam. Nó đứng đỗ lại đón khách mà nó nghiêng hẳn một bên xe để bậc xe thấp xuống cho khách dễ dàng lên và cũng có thể là cho xe lăn người tàn tật nữa thì phải. Khách lên hết rồi, xe lại thăng bằng trở lại và chuyển bánh... Mình đi mãi chẳng để ý điều đó, cụ đi có 1 lần biết ngay.
Cụ ông cũng rất thích các đồ nhựa gia dụng Nhật Bản, cụ nói chất liệu tốt, sạch sẽ, thiết kế tiện dụng, không giống ở Việt Nam mà giá cũng rẻ. Vì thế thấy cụ cũng chọn mua được mấy cái mang về để dùng và làm quà. Tôi cũng đồng ý với cụ ở điểm này, mặc dù tôi lười chẳng muốn mua mấy thứ đó để mang về VN làm gì cả.
Đúng là người Nhật, cái gì cũng cẩn trọng, suy xét đến sự tiện lợi cho con người, cho khách hàng.
Tôi đi đến thành Osaka phải đến 5 - 6 lần rồi nhưng đây là lần đầu tiên đi với các cụ và được các cụ lôi đi ra đằng sau tòa thành chính, ở đó có mấy phiến đá làm bàn, ghế rất to, gió mát lồng lộng giữa buổi chiều nắng như hôm nay. Lần trước, ở cổng vào thì ngước lên thấy có cảnh đôi trẻ Nhật yêu nhau kiểu như góc hồ Tây chiều thứ 7 (tất nhiên là lịch sự hơn nhiều). Lần này, ở góc sau thành rất yên tĩnh, chỉ toàn tiếng ve và tiếng quạ kêu, có một chàng sinh viên đang ngồi học chăm chú. Thấy hơi là lạ.
Album đi chơi lung tung mấy ngày qua cùng các cụ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét