Lạ kỳ, hôm nay mình muốn viết nhiều hơn bình thường.
Một việc hơi lạ một chút vào thời điểm này của năm là mình bắt gặp được một chiếc lá đỏ trên sân chùa. Bây giờ đâu có phải mùa lá đỏ. Hơn nữa, cả sân chùa đẹp như thế, chỉ có 1 chiếc lá đỏ nổi bật lên. Coi như là một phát hiện của chuyến đi, tôi cắm cúi chụp khiến bác bạn thân Iruka-san cũng thấy buồn cười.
Ngồi đây, tôi đặt tên lá đỏ hyper-link vì chẳng hiểu sau tôi lại nghĩ về một người đã mất. Hình như cũng tròn 3 năm rồi, tôi không còn nhớ chính xác nữa. Chị Đông, chị họ tôi.
Chúng tôi bằng tuổi, từ nhỏ cũng đã hay chơi với nhau. Lớn lên khi cùng với các anh chị thì cũng vẫn đi chơi với nhau. Quý mến nhau lắm. Từng cùng nhau nhảy vào đánh đấm hội đồng thằng cu hay chặn đường bắt nạt mình ở khu nhà chị. Đi học đại học, thậm chí sau này khi đi làm, có người yêu rồi cũng vẫn thỉnh thoảng cặp kè... Người ngoài không biết mà nhìn vào thì tôi đoán thế nào cũng nghĩ là một cặp yêu nhau.
Chị lấy chồng cũng nhanh chóng lắm, hình như chỉ có yêu nhau được vài tháng à.
Khoảng 3 năm sau đó, chị mất trong một tai nạn giao thông cùng với 1 em bé trong bụng. Đau đớn quá. Tôi đến hiện trường khi biết tin. Chết lặng đi.
Tôi cũng không thể giải thích vì sao giờ đây, nhìn ảnh chiếc lá mình lại nhớ tới chị, mắt cay xè. Con bé lớn nhà chị, Bông, cũng đã lớn rồi, chuẩn bị đi vào học lớp 1 thì phải. Tết trước gặp bé. Bé lớn nhiều và xinh lắm, giống mẹ.
Giờ có thể nói rằng, hồi đó tôi "yêu" chị. Yêu theo cách mong muốn có một người yêu, giống như chị, chị nhỉ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét