Thứ Tư, tháng 8 13, 2008

Bà ngoại...


Hôm trước, vợ báo tin, cụ ngoại của Chip & Ủn bị ngã, gãy tay phải đưa ra Hà Nội bó bột.

Nói chung các cậu cũng đã lo cho cụ xong xuôi rồi. Tôi cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ nói vợ đưa các cháu đến thăm nom cụ thôi.
Hôm nay, ngồi lấy mấy cái ảnh trong điện thoại ra, thấy bức chụp cụ hôm mừng thượng thượng thọ 85. Cụ già quá rồi nhỉ? Vậy mà còn phải bó bột thì chắc là đau và cũng lâu khỏi lắm nhỉ.

Cụ hôm mừng thọ 85 tuổi...


Góc sân và giếng nhà vẫn thế, bao năm rồi có đổi thay đâu

Cụ rất yêu mình, hồi bé về cụ cứ lọ mọ củ khoai, xuyên thịt nướng cho cháu trong khi thằng cháu thì mải chơi, cứ chẳng ở nhà với cụ mà ra đồng chăn trâu, nghịch trâu hay mò sang bãi sông Hồng bơi lội và tắm với trâu. Đẹp quá ký ức của 1 anh chàng "ếch tẩm bột rán" thành phố được về quê nhảy nhót trên đồng làng, chăn trâu cả vài ba tháng hè.

Tình yêu của các cụ thật chẳng đo đếm được. Mỗi lần về quê, tôi lại nhớ cái dáng lom khom của cụ xuống bếp vùi khoai cho cháu ngoại. Hồi bé, mẹ kể cụ lên trông cháu, điện mất, trời nóng, cụ còn ngoài quạt quạt nan cho cháu suốt đêm để cháu mát, ngủ ngoan không bị thức giấc.

Chẳng biết tự bao giờ, cháu lớn lên, đi học đại học. Lúc đó vẫn còn hay về thăm ngoại với mẹ. Nhưng rồi đi làm, đi công tác, cứ viện cớ bận rộn hoài mà về quê thăm cụ thưa thớt dần dù rằng vẫn gửi quà biếu cụ hằng năm. Cụ tha lỗi cho cháu nhé.

Xa xôi ngàn dặm, cháu chân thành mong cụ chóng khỏi và khỏe mạnh ạ. Năm nay, có dịp về nước tới đây, cháu sẽ về quê thăm cụ, cụ nhé. Giờ đây, cháu nhớ lắm dáng hình lom khom xuống bếp vùi khoai mới đào bên bãi về cho cháu. Bất giác bâng quơ nhìn qua cửa sổ, cố dõi tìm một dáng lom khom nhỏ bé ngày nào...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét