Trong một lần nomunication (nomu[のむ] = uống, ghép với com-munication ) với mấy bác khách hàng, tôi được dạy một từ mới wabi-sabi. Một quan điểm nghệ thuật khi nhìn về cuộc sống và vạn vật trong nó. Một ý tứ thật đẹp.
Có người cho rằng, Wabi-sabi là cách tôn trọng sự thật bằng cách nhìn nhận vẻ đẹp của sự không hoàn hảo, cái cố hữu của tự nhiên, chấp nhận vòng quay tạo hóa của phát triển, mục nát và chết của muôn vật. Nghe đâu cũng có nguồn gốc triết lý từ đạo Phật annica, dukka và annita gì đó (không có gì vĩnh hằng, không có gì hoàn thiện, không có gì hoàn hảo). Trong tiếng Việt và hình như cả phương Tây (tiếng Anh) nữa, chưa có từ nào để chuyển nghĩa đầy đủ được thì phải.
Một ví dụ rất kinh điển thường được đưa ra để diễn tả vẻ đẹp của từ wabi-sabi thông qua một bầu trời sáng trăng rằm. Bầu trời trong veo, với mặt trăng tròn xoe tỏa ánh sáng bạc muôn nơi thì quả là đẹp diệu kì. Ấy nhưng nếu có một làn mây nhẹ kéo ngang qua mặt trăng tròn, che bớt đi phần nào sự tròn trịa hoàn hảo ấy, mờ nhạt ánh trăng 1 chút thì còn tạo ra xúc cảm đẹp trong lòng người nữa. Cái đẹp thứ hai đấy chính là wabi-sabi, đời thường, dân dã và đáng yêu hơn nhiều.
Tôi cứ tự hỏi mình có cái gì hoàn hảo mà đẹp được không nhỉ?
Tôi cứ tự hỏi mình có cái gì hoàn hảo mà đẹp được không nhỉ?
Hic, theo em chả có cái gì/ chả có ai hoàn hảo mà đẹp lâu trong lòng người tiếp cận, cảm nhận, sở hữu cả. Wabi-sabi, thật hay. Chả thế mà trong cuộc sống mọi người thích những thứ được làm bằng tay. Trong nghệ thuật, mọi người đánh giá cao sự sáng tạo của từng nghệ sĩ, tự bản thân tác phẩm của mình cũng chẳng giống được nhau. Còn trong quan hệ người với người, chính sự không hoàn hảo tạo nên mâu thuẫn, chính sự mâu thuẫn tạo nên phát triển hehe.... Nói một cách hơi chủ quan một tí: "Có một cô vợ không hoàn hảo như hiện nay, còn sướng hơn có một cô vợ hoàn hảo như Sterford Wife hị hị hị"
Trả lờiXóa