Thứ Tư, tháng 12 31, 2014

Hào khí Việt - Tinh Hoa Nhật

Hào khí Việt hay Hào nhoáng Việt???

Orient Watch - Phiên bản kỷ niệm 40 năm thống nhất đất nước 1975/2015 trở thành món quà tôi tặng cho mình vào một năm chẳng ra gì. 
Thôi thì, cám ơn bạn tặng cho mình một câu chuyện trong công việc, một ước nguyện trong cuộc đời. Mong sớm thành sự thật!
=====
Ngày kết 2014, đánh dấu một năm suôn sẻ trong công việc, trắc trở trong cuộc sống với món quà tặng không kém phần bất ngờ từ một người bạn thân thiết âm thầm rảo bước cùng suốt 37 năm qua.
xxx
2014 is coming to its last day, denoting myself a smooth ride at work, clumsy walks in life and surprisingly sparkle gift from a dear friend who silently travels along with me over the past 37 years.
Happy Gifting!

Có vẻ như mở màn cho việc kinh doanh của các nhà sản xuất nhỉ dựa trên cảm giác tinh thần ái quốc của người mua:

Chủ Nhật, tháng 12 28, 2014

Gót chân Axin (Achilles Tendocalcaneal bursitis)

Hồi tháng 9, tự nhiên bị đau gót chân, đếch đi lại được.
Khám bảo viêm chùm gân do vận động mạnh, chắc do dắt mấy xe PKL. Vẫn tập tễnh đi du lịch châu Âu về . Thêm 1 tháng sau thì thấy khỏi hẳn.
Noel, tự nhiên có người hỏi thăm về cái gót chân, thế là bắt đầu đau đúng chỗ cũ, tưởng mình mắc bệnh tưởng, "tự kỷ ám thị" với sức mạnh tâm lý quá lớn.
Lên mạng kiểm tra, self-help treatment services thì phát hiện ra có vẻ mình bị đau gót chân Axin (Achilles Tendon). Bố khỉ! Lại ngồi nhà và hạn chế di chuyển, hoạt động mạnh. Lọ mọ ra câu chuyện tân cổ Hy Lạp xưa đại ý là:

Nữ thần Thetis, sau 6 lần vụng về lấy con mình thử nghiệm hỏng (chết thui cả 6 trong lửa thần Prometheus) thì đến đứa thứ 7 là Achilles thì ôm xuống âm phủ. Thetis nắm lấy gót chân Achilles, dốc ngược đầu con xuống rồi nhúng toàn bộ thân hình con ngập trong nước sông thiêng âm phủ Styx. Kể từ đó, Achilles trở nên mình đồng da sắt, không gươm giáo nào có thể đâm thủng, sát thương được (mẹ đánh cũng chẳng đau gì ấy nhỉ).
Tuy vậy, Thetis (quả là vụng thối vụng thiên) đã phạm phải một sai lầm tử đạo: nơi gót chân Achilles mà nữ thần nắm lấy để nhúng con xuống sông đã không được nhúng vào nước. Đó cũng là chỗ duy nhất trên người Achilles có thể bị tổn thương. Từ tích này đã xuất hiện thuật ngữ “gót chân Achilles”, để chỉ một điểm yếu chí mạng nào đó có thể khiến người ta phải trả giá đắt khi cứ tưởng rằng mọi sự đã được bảo vệ chu đáo!


Tôi tạm kết một cái luận khác theo kinh nghiệm đời mình bây giờ là: ý các thần Hy Lạp cho rằng từ ngàn đời xưa chỗ hiểm nguy nhất của các cậu con trai cũng chính đúng chỗ mà các bà mẹ cứ nắm giữ khư khư lấy đứa con mình, chính là gót chân Achilles của nhân loại đấy. :D

Nhưng rõ ràng là mẹ mình vô cùng yêu con và không phạm sai lầm ngớ ngẩn trên đâu. Thế mà vẫn bị đau gân gót Achilles là sao :D


Bà chị làm cùng tập toẹ trong nghành giáo dục mô tả rất giàu hình ảnh chuyên môn: "Nghĩa đau thật nhỉ, đi kiểu chân vẽ, chân xoá thế kia à, phải đi khám viện ngay thôi"
Cười thấy cả Achilles luôn!

Thứ Bảy, tháng 12 27, 2014

Ngắn tũn!!!

(học tập phong cách chị Hậu khảo cổ)

Alo!
Căng thẳng. Chip và em về ngoại với mẹ. Chủ nhật bố hay qua đón đi chơi.
Lần đi chơi trước, Chip giao hẹn "Cuối tuần tới, mẹ nói con đi chơi với mẹ, bố không đón nhé".
"Ừ. Bố theo ý con".
Một tuần trôi nhanh.Thứ 7. Mai là chủ nhật.
Chip lần đầu tiên alo cho bố bằng mobilephone của riêng mình.
"Em ốm, con đi được nhưng con không đi, để Tết đi một lượt, bố đừng đón con nhé. bla..bla..bla... Bố nói chuyện với em."
"...Các con nghỉ cho khoẻ, giữ gìn đừng ốm nhé. Ừ. Bố theo ý con.".
Alo chấm hết. Máy chưa dập nhưng con đã buông máy.
Bố đành bật loa ngoài cố nghe vớt vát giọng ku con cho đỡ nhớ.

Giọng con xa xa hoà trong tiếng hát, tiếng nhạc: "Xong. Mai đi chơi được rồi".
Bố :(((  :-)))
(thực ra chân bố cà nhắc mấy ngày nay rồi, muốn cũng có đi được đâu).


=============

Chị.
Là vợ của anh. Anh là một người nổi tiếng, một đại gia chân chính.
Chị là một giảng viên DH giỏi, một khoa học gia và một hoạ sỹ đa tài.
Hơn hết, với em, chị là người rất giàu tình cảm, một mình cam chịu nhiều đau khổ và cũng đã vững vàng vượt qua. Ai cũng có lúc cùng cực của đau khổ. Khi đó em vẫn đến bên chị, dù chỉ biết ngồi nghe. Vậy cũng đủ với chị.
Giờ đây, Lúc em cô đơn buồn khổ nhất, chị đến bên em, khuyên em hai chữ "chấp nhận" để cùng sống tốt hơn. Em đang thấm dần!

Dáng chị lại tất bật đi. Luôn vì người khác. Đó mới là cuộc sống!

“The worst loneliness is to not be comfortable with yourself.” -- Mark Twain



Thứ Ba, tháng 12 23, 2014

Stay with Me - Trẻ Trâu & Givology

Gửi 3S Radio,

(từ người bạn giấu tên nhé)

Thật đáng quý khi được biết rằng ngoài công việc hàng ngày, các bạn vẫn lập được hội Ban Truyền Tin 3S rồi rủ nhau làm từng việc nhỏ như 3S Radionày để “giải toả” tâm lý cho mọi người trong công ty.
Có lời hát từ lâu rồi "Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết dành phần ai, ai cũng một thời trẻ trâu, cũng từng sống vì mọi người” :D rất đúng với các bạn lúc này.
Điều quan trọng nhất mỗi người phải thấy thoải mái khi đóng góp vì cộng đồng chung như vậy và cần lắm 1 sự đoàn kết hỗ trợ nhau cùng làm thật vui, quậy được thật lâu các bạn ạ.
Cám ơn các bạn đã dũng cảm xông ra cáng đáng những việc không tên trong 3S cho những người như mình được những giây phút nghe Radio thoải mái tuyệt vời.
Xin gửi tặng các bạn bài hát Stay With Me của Sam Smith. với lời nhắn  "Hãy luôn cùng nhau và vui hết mình các bạn nhé. Như đại ý lời bài hát ấy, không ai trách các bạn đâu vì tình 1 đêm cũng là tình mà mình là người thì mình cần sống có tình" :p

Guess it's true, I'm not good at a one-night stand
But I still need love 'cause I'm just a man
These nights never seem to go to plan
I don't want you to leave, will you hold my hand?  ...

3S XMAS greeting 2014-2015

=============
EN:
(Season greetings)
Another Christmas season comes, bringing along with it hopes, joys and happiness to everyone around the world.
Wishing you and your beloved ones a meaningful merry Christmas and Happy New Year.

Christmas, in its true meaning for me, is for Sharing and Giving
Again, looking forward to sharing the happiness of being ups and downs with you in a more cloudy and so, adventurous year of 2015.

=============
JP:
(季節のご挨拶)

お世話になっております。3Sのギアです。
今年もいよいよクリスマスシーズンが訪れ、
世界中の人々に希望や喜びや幸せをもたらしてきています。
あなたとあなたの愛する人にクリスマスと新年にご多幸をお祈り申し上げます。
私にとっては、クリスマスそのものの真の意味は「共有したり、与えたりする」ということだと思います。
さて、より大変で冒険的な2015年の浮き沈みを体験する幸せを共にすることを楽しみにしております。

宜しくお願い致します。

=============


Chủ Nhật, tháng 12 21, 2014

Ai sẽ khóc khi bạn qua đời?

Lâu lắm rồi mới có dịp đủ lâu, đủ cô đơn để quyết tâm quay lại cái thời đọc 2 -3 cuốn sách song song cùng lúc. Một "Kinh dịch", một "Nói sao cho trẻ chịu học" và "Who will cry when you die?". À còn 101 truyện cực ngắn của Nguyễn Thị Hậu. Chắc phải đọc 1 - 2 lượt gì đó may ra thấm tý gì. Cuốn thứ 3 của Robin Sharma, cũng là tác giải cuốn "The Monk who sold his Ferrari" thì thực sự lôi cuốn bạn lúc này. Đồng điệu với bạn lúc này lắm!

Thực ra, khi bạn chết, bạn liệu còn nhìn thấy ai khóc mình không? Nên chăng, khi bạn vẫn đang sống đây, hãy sống sao đó để có ai đấy chết điếng một phần mỗi khi bạn khóc không? (when you are still alive, who will die a little every times you cry?). Càng ngày càng thích đọc cái gì ngắn, nhanh gọn nhưng ngẫm và ngấm lâu. Thêm tuổi thì trái tính với trước vì bạn vốn hay lê thê dài dòng khi đụng chạm văn tự.  Who will cry when you die mang cho bạn 101 triết lý, góc nhìn trong đời thường mà phải vấp ngã rồi bạn mới nghiệm thấy hết được. Đọc cuốn sách hay, bạn lại có một cơ hội nữa được selfie bằng những lăng kính triết lý này.
=======
Trích đoạn:

(6) Develop an Honesty Philosophy  (Who will cry when you die - Robin Sharma)

We live in a world of broken promises. We live in a time when people treat their words lightly. We tell a friend we will call her next week for lunch knowing full well we do not have the time to do so. We promise a co – worker we will bring in that new book we love so much knowing full well that we never lend out our books. And we promise ourselves this will be the year we will get back into shape, simplify our lives and have more fun without any real intention of making the deep life changes necessary to achieve these goals.
Saying things we don’t really mean becomes a habit when we practice it long enough. The real problem is that when you don’t keep your word, you lose credibility. When you lose credibility, you break the bonds of trust. And breaking the bonds of trust ultimately leads to a string of broken relationships.
To develop an honesty philosophy, begin to monitor how many small untruths you tell over the course of a week. Go on what I call a “truth fast” for the next seven days and vow to be completely honest in all your dealings with others – and with yourself. Every time you fail to do the right thing, you fuel the habit of doing the wrong thing. Every time you do not tell the truth, you feed the habit of being untruthful. When you promise someone you will do something, do it. Be a person of your word rather than being “all talk and no action.” As Mother Teresa said, “there should be less talk; a preaching point is not a meeting point. What do you do then? Take a broom and clean someone’s house. That says enough.

Tạm dịch:
Chúng ta đang sống trong một thế giới của những lời hứa hão. Chúng ta sống trong thời mà người ta coi nhẹ lời nói của mình. Ta bảo một cô bạn là sẽ gọi cô ấy tuần tới đi ăn trưa với nhau mà biết chắc chắn rằng sẽ không có thời gian làm vậy. Ta hứa với đồng nghiệp sẽ mang cuốn sách mới rất hay mà ta thích lắm cho bạn mượn nhưng trong lòng biết chắc chắn rằng chẳng mang cho mượn sách đâu. Và ta tự hứa năm nay ta sẽ chỉnh đốn lại mình, đơn giản hoá cuộc sống và có nhiều dịp vui vẻ hơn mà chẳng thực lòng có ý định sẽ thay đổi sâu sắc cuộc đời mình để đạt được những mục tiêu đó.
Cứ mãi nói những điều mà mình chẳng định giữ lời sẽ trở thành thói quen nếu làm thế đủ lâu. Vấn để thực chất chính ở chỗ khi không biết giữ lời, ta sẽ đánh mất uy tín. Khi mất uy tín, ta phá vỡ niềm tin. Mà khi phá vỡ niềm tin thì cuối cùng cũng sẽ dẫn đến chuỗi đổ vỡ của các mối quan hệ...

Để phát triển một triết lý sống chân thực, hãy bắt đầu theo dõi xem có bao nhiêu điều không chân thật mà bạn nói trong suốt một tuần. Hãy tiếp tục cái mà tôi gọi là "sự thật thật nhanh" trong bảy ngày tiếp theo và thề sẽ hoàn toàn trung thực trong mọi giao dịch của bạn với người khác - và với chính bản thân bạn. Mỗi khi bạn không làm điều đúng, bạn đã khuyến khích thói quen làm sai. Mỗi khi bạn không nói sự thật, bạn đã nuôi dưỡng thói quen là không trung thực. Khi bạn hứa với ai đó bạn sẽ làm gì đó, hãy làm điều đó. Hãy là người biết giữ lời của bạn thay vì "nói chuyện và không hành động." Như Mẹ Teresa đã nói, "Nên kiệm lời đi chút; thuyết giảng không phải là mục đích chính của mọi cuộc gặp. Sau đó bạn làm gì? Lấy cây chổi và lau nhà đi. Nói thế là đủ rồi!"
=======

Thứ Bảy, tháng 12 20, 2014

Giáng sinh lạnh!

Lại một giáng sinh sắp tới.
Trời Hà Nội năm nay ẩm ương. Trưa nắng gắt đôi tiếng lên như gắng gượng yếu ớt sưởi ấm quả địa cầu vốn đã lạnh lẽo.
Giáng sinh năm nào, tiếng nói, tiếng cười líu tíu. Miss you so much, boys! You are my reason to live on! (https://www.youtube.com/watch?v=0cAZlgE9r3E)


Giáng sinh năm nay lạnh lẽo đơn lẻ, chỉ tâm tình với quả bóng hơi có in dòng chữ "tự trọng" bị bơm căng, chỉ chực nổ tung.


À cũng còn cái bóng nữa!
Cả ngày ngoài ánh sáng, cái bóng đẹp hoàn hảo lắm. Nó luôn bám dính và song hành ngay sau bạn.
Nắng giữa trưa, cái bóng sẽ không còn che chắn, lót đường, bọc hậu cho ai được nữa. Có khi chỉ là 1 viền mờ bị dẫm đạp dưới bước chân đi, cũng chẳng đủ bao bọc chính bạn ấy.
Tối về, chỉ còn lại một thực tại rách nát, han rỉ, bóng đã đi đường bóng rồi.

Chờ một tia sáng ngày mới hay chờ gặp lại cái bóng của mình???

Thứ Bảy, tháng 12 13, 2014

Xấu trước đẹp sau?

Nhân đọc được bài của anh bạn về "Tiểu tiết" đại ý là cô con gái diệu đi học, làm bài viết tiếng Anh, sai chính tả nhiều nhưng vẫn đạt điểm cao bởi lẽ chính tả chưa quan trọng mà đặt vấn đề tư duy, suy nghĩ đúng đắn mạch lạc lên đầu. Đây quả là một quan sát thú vị. Tôi cũng thấy rất đúng logic. Đặc biệt quan điểm của anh về xấu trước rồi khắc phục để đẹp sau thì càng đúng đắn.

Tuy nhiên, cũng cần chia sẻ thêm chút ít về quan sát này. Mục tiêu bài tiếng Anh không phải là bài chính tả, cho nên có lẽ lỗi chính tả đã được bỏ qua. Tiếng Anh ở trường tiểu học 2 nhóc tôi cũng vậy. Không thể chỉ vì tranh cãi, bắt bẻ những thứ vặt vãnh mà quên đại cục. Chuyện này tôi từng gặp rất nhiều trong các cuộc họp dài lê thê ở công ty mà không đến đâu cả. Ấy vậy, đôi khi, chỉ một chút vặt vãnh, tiểu tiết mà sau này không bao giờ tốt lên được, chỉ đập đi làm lại.

Cũng chính vì thế, mà giáo dục trẻ con từ tấm bé luôn là quan tâm hàng đầu của các bậc cha mẹ và xã hội còn gì. Nếu không thì sau này, đập bỏ sao đây???

Chủ Nhật, tháng 12 07, 2014

'cause none of them can stop the time.



(https://www.youtube.com/watch?v=DQ1Oz6K4rOI)
Emancipate yourself from mental slavery,
None but ourselves can free our minds.
Have no fear for atomic energy,
'Cause none of them can stop the time.
How long shall they kill our prophets,
While we stand aside and look?
Some say it's just a part of it,
We've got to fulfill the book.

(Redemption song - Bob Marley)

Không gì có thể dừng được thời gian trôi. Lời bài hát quyện với tâm trạng bạn lúc này quá.

Hãy giải phóng chính mình từ sự nô lệ tiềm thức.
Không ai khác, chỉ tự bạn giải phóng tâm hồn mình thôi
Còn phải sợ gì nữa, kể cả lượng tử hạt nhân,
Vì chẳng thứ nào dừng được thời gian đâu.
Mất bao lâu thì chúng sẽ giết chết tương lai bạn
Khi bạn chỉ biết đứng nhìn ngoài lề?
Ai đấy nói rằng đó chỉ là một phần thôi
Bạn phải hoàn thành cuốn sách đời mình chứ?

Bạn bước vào đời với hai bàn tay trắng và một mớ kiến thức hổ lốn giáo điều trộn lẫn thực dụng của xã hội Việt Nam thời mở cửa và "đổi mới". Ngoài đam mê và nhiệt huyết tuổi trẻ, bạn có tình thương bao la của bố và mẹ bạn. Chỉ vậy thôi cũng đủ bạn đứng vững đến giờ. Đó là thứ thiêng liêng của bố mẹ mà bạn may mắn có được. Cả đời này bạn sẽ chỉ có nhận, và nhận miễn phí, không bao giờ phải cân đo, đong đếm để mua mua bán bán. Thật tâm mà nói chẳng gì có thể mua được đâu. Bạn quá may mắn. May mắn hơn rất nhiều người. Bạn thấy mình gặp may hơn nữa khi sớm nhận ra điều này.

Trải nghiệm nhiều hơn chút đỉnh trên trường đời, bạn càng lo sợ thời gian sẽ cướp đi thứ quý giá của bạn. Tệ hơn thế, bạn thấy bị trói buộc, hành hạ trong những mối quan hệ mâu thuẫn, ngày càng xâm phạm đến món quà quý bạn trân trọng bao năm qua. Dù nỗ lực thế nào suốt hơn 10 năm qua, bạn cũng không làm thay đổi được sự ích kỷ và bảo thủ. Bạn hận vì bạn bị coi thường. Bạn nói gì cũng chẳng thấm vào đâu. Rồi dần dà, cái gì cũng tay bạn xúm vào nhưng lại luôn rao giảng không cần, không dựa dẫm, không nhờ vả gì bạn. 

Khi bạn không còn cần phải là chỗ dựa, bạn còn có nên níu kéo, mời chào khuyến mại hãy "dựa vào tôi" đây này không? Thằng đàn ông trong bạn không cho phép bạn tiếp tục khuyến mại miễn phí nữa. Cuộc sống cũng ngắn ngủi lắm, chỉ nên dành nó cho những ai thực sự cần bạn làm chỗ dựa. 
Với bạn, cuộc sống đang dần vô nghĩa, bạn phải phá rào, bỏ tất cả đi làm lại từ đầu như một người thầy dũng cảm đã từng chỉ ra cho bạn. Đây cũng là kim chỉ nam trong suốt cuộc đời kinh doanh của bạn đến giờ.
=========

+ Thủ (守): bắt chước theo thầy , trong khi bắt chước thì học lấy nguyên lý .
+ Phá ( : khi đã nắm được nguyên lý thì dựa trên nguyên lý ấy , sáng tạo ra các đòn thế của riêng mình .
+ Ly (離): Ly biệt, sáng tạo ra nguyên lý mới .
=========

Thứ Bảy, tháng 12 06, 2014

Lời giải nào cho một lương tâm "tử tế"?

Lưu lại một thời của tôi. Thời mà cái tôi đi loanh quanh để tìm chính tôi qua nhiều tầng lăng kính, xem có bị rơi rớt đâu đó trong thời đại "mạt kiếp" này, thời lên ngôi của những hào hoa, giả dối.

  1. + Thời của hứa thật nhiều, rồi lại thất hứa thật nhiều. 
  2. + Thời của chu đáo, tin cậy, cẩn thận kế hoạch sắp xếp chi tiết và sống có ý thức thì bị coi là nhỏ nhặt kiểu "đo lọ nước mắm - đếm củ dưa hành" và chấp nhặt vặt vãnh ấy. 
  3. + Thời của cẩu thả, dễ dãi, lần lữa và thất hứa với chính mình và người khác thì coi là hào sảng, phóng khoáng, sống thoáng, khoáng đạt. 
  4. + Thời của "hy sinh" thầm lặng thì coi là đương nhiên, tất-lẽ-dĩ-ngẫu (ghép với "...nhiên") 
  5. + Thời của ích kỷ-yêu mình hơn tất cả-, luôn muốn là trung tâm của vũ trụ, chỉ làm cái mình thích cho mình mà quên đi những gì ruột thịt mới là tự lập. Còn sống ruột thịt gần gũi, thân thiết, chăm lo bố mẹ người thân là chưa trưởng thành, dựa dẫm. 
  6. + Thời của thuyết phục, nhẫn nhịn để tránh va chạm là yếu đuối, nhu nhược. 
  7. + Thời của tự ti được cho là khiêm tốn, luôn lấy tiền bạc luôn là thước đo sự thành công và tự chủ. 
  8. + Thời của quyết đoán, có trách nhiệm với bản thân và gia đình thì sẽ thành gia trưởng. 
  9. + Thời của quên cái cần nhớ, nhớ cái cần quên.... 
  10. + Thời của ... 
-----------------

Dear Coursera SP fellowships,

SORRY FOR VERY LONG WRITING.
Hello, I am Nghia, from Hanoi, Vietnam. I am in my thirties of my life.:)
I have enrolled this class back 2 or 3 months ago and been waiting ever since. So far, just after the first 2 weeks, the course proves a fortune to me. Thanks to Coursera. This is my first-ever course I started with.

For me, personally, the course sparks my interest mainly due to my curiosity. After more than a decade of working in software industry and interacting with lots of people (mainly software developers) and travel to work around the world, I still feel there should be certain level of force behind every interaction socially among people. Sometimes, I feel I can control people I interact with by talking, explaining, reasoning or not. Sometimes, I feel I am subjected to be controlled. I hope the Social Psychology will have the answer for me somehow.

So far, the course prove something to me and I really like to have more knowledge about it. It is all to reduce the uncertainty/mystery for every social interaction in my life.

Additionally, from my point of view, my Vietnam, sadly, is a country at the stake of social turmoil. It is, yes, a young, energetic and developing 3rd-world-country, recently open to the world. Thus, we are all happily working hard but there are crises openly, socially on ideology (capitalism v.s socialism), about Trust among people and about the so-called “fake Truth” in classbook of history,etc. For one who does not know yet: Vietnam is a Socialist Republic country led by Communist party.

For those who have time to read more, I would like to share the below poem, original work in Vietnamese by Gia Hien, a young poet. I made a rough translation into English. Any comment of mistake findings or better word for clarity, please welcome.

This sets the context why I am trying to find a reasonable explanation for things I confused technically by Social Psychology first.

REPRESENTATIVE OF NOTHING ELSE!


(Author: Gia Hien – Translator: Google & me)


Our generation, a generation with heads bowed
Bow down to money, bow down in front of others’ butts
Bow down to ourselves, those feeble head-bows
Just look up…
…only when…
…sometimes…
… to shave!

Our generation, “bread & butter” necessities keep men clinging so low down to earth.
Hustle and bustle life
Bare hands clutched
Barefoot dare not walk steadily

Our generation inherits lots of puzzled legacies
Where is the freedom, what is the ideal?
What is for our due, what is for the country?
These macro questions keep buzzing around

Our generation, nights and days are topsy-turvy
Burning day-time at nights and firing up nights with no light.
If we were granted another thousand days
What would it be for? ‘cause this makes no different at all.

We enjoy watching and listening to superstars
With a dozen of thousands VND for some SMS
The diplomatic culture is another lemon tea chit-chat
And the entire soup for souls is made by iPhone 

Our generation, self-love for nothing
And pride is made from mysteries
Self-deception, as much as we do to others
Faith seems to be illusory. 

Our generation, thirties seems too old
And forties means life is coming to an end
No chair to get on, well, sit flat on the ground
The daily concern is if money in bank account increases?

Now, the most expensive thing ever is every gram of FAITH
The cheapest stuff turns out to be a PROMISE
The humble comfort is promoted to your doorstep
Is it troublesome to betray each other? 

No, I would not represent our generation though,
And our generation will represent nothing yet
Hundreds of years later, a few lines will be briefly noted in history
There was once a sad generation, dully passing by.


@END

===================================

Bài thơ gốc bởi Gia Hiền:


KHÔNG ĐẠI DIỆN CHO ĐIỀU GÌ

Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu
Cúi đầu trước tiền tài, cúi đầu sau mông người khác
Cúi đầu trước chính mình, cúi đầu bạc nhược
Chỉ ngầng đầu...
...vì...
...đôi lúc...
...phải cạo râu!

Thế hệ tôi, cơm áo gạo tiền níu thân sát đất
Cuộc sống bon chen
Tay trần níu chặt
Bàn chân trần không dám bước hiên ngang.

Thế hệ tôi, nhận quá nhiều những di sản hoang mang
Đâu là tự do, đâu là lý tưởng?
Đâu là vì mình, và đâu là vì nước
Những câu hỏi vĩ mô cứ luẩn quẩn loanh quanh...

Thế hệ tôi, ngày và đêm đảo lộn tanh bành
Đốt ngày vào đêm, và đốt đêm không ánh sáng
Nếu cho chúng tôi một nghìn ngày khác
Cũng chẳng để làm gì, có khác nhau đâu?

Thế hệ tôi, tự ái đâu đâu
Và tự hào vì những điều huyễn hoặc
Tự lừa dối mình, cũng như lừa người khác
Về những niềm tin chẳng chút thực chất nào!

Chúng tôi nghe và ngắm những siêu sao
Chỉ với mươi lăm nghìn cho vài ba tin nhắn
Văn hóa ngoại giao là trà chanh chém gió
Và nồi lẩu tinh thần là những chiếc i-Phone

Thế hệ tôi, ba chục đã quá già
Và bốn chục, thế là đời chấm hết
Không ghế để ngồi, thì thôi, ngồi bệt
Mối lo hàng ngày là tiền trong tài khoản có tăng lên?

Thứ đắt nhất bây giờ là từng lạng NIỀM TIN
Thứ rẻ nhất, lại là LỜI HỨA
Sự dễ dãi đớn hèn khuyến mại đến từng khe cửa
Có ngại gì mà không phản bội nhau?

Không, tôi không đại diện thế hệ mình đâu!
Và thế hệ tôi cũng không đại diện cho điều gì sất!
Trăm năm sau, lịch sử sẽ ghi vài dòng vắn tắt:
Có một thế hệ buồn, đã nhạt nhẽo đi qua...

(Cộng. Một ngày không lý trí. Đừng vội gán mình vào, bạn có thể rất khác. Nếu vậy, xin chúc mừng! Còn nếu bạn ấn like, có lẽ, xin chia buồn...)
============================

Thứ Năm, tháng 12 04, 2014

Phan Hầm Mỏ - Ước hẹn tan vỡ (Broken Vow)!

Gửi tặng em từ một người giấu tên. Broken vow - Ước hẹn tan vỡ.

Ai đó nói với anh rằng: Nỗi đau nào cũng chỉ là tạm thời, có thể sẽ kéo dài một phút, một giờ, một ngày, một tháng hay thậm chí một năm. Nhưng sự từ bỏ là vĩnh viễn. 
"I let you go... I let you fly... Why do I keep on asking why...? I let you go... now that I found... a way to keep, somehow... More... than a broken vow…
"Anh đã để em đi, anh để em vút bay Vậy rồi anh cứ mãi băn khoăn tự hỏi vì sao? Anh đã mất em rồi, nhưng giờ anh đã có cách để giữ bóng hình em, ngoài lời ước hẹn đã vụn vỡ giữa đôi ta”

Mình đến với nhau qua bài hát này rồi từ nhau mãi mãi nhé em.

Thứ Tư, tháng 12 03, 2014

Meaningless time of life!

Cuộc sống càng ngày càng trở nên vô nghĩa!!!

Bạn có thể thành công tương đối ngoài đời. Bạn kiếm được tiền nuôi gia đình, tự lập cho cuộc sống của mình.
Nhưng rồi một ngày, bạn chợt nhận ra rằng những gì bạn vun vén, xây đắp không thuộc về bạn.
Rồi một ngày, bạn thấy hạnh phúc tuột khỏi tay mình.
Bạn nghĩ thật nhiều...
Bạn đổ lỗi cho khủng hoảng tuổi trung niên (mid-life crisis). Đổ lỗi cho cái tuổi có can "Đinh" cứng đầu, bướng bỉnh, nóng nảy.
Bạn lao vào công việc, xây dựng cơ sở, bệ phóng cho nhiều người và cũng là cho lũ tương lai của bạn.
Nhưng rồi, cái tương lai ấy không thuộc về bạn, nó có vẻ không cần đến bạn, không cần những nỗ lực của bạn.
Nó coi thường nỗ lực của bạn.
Nó coi thường bạn. Nó cho rằng bạn rất xấu. Xấu đến mức không còn khả năng làm hình mẫu cho nó.

Bạn đau khổ, giằng co và dằn vặt bởi nhiều luồng suy nghĩ. Bạn là người tốt? Bạn là người xấu? Tốt được đến đâu? Xấu đến mức nào?

Ngoài xã hội, bạn vẫn đang tiếp tục có những thành công mới, vẫn là chỗ dựa cho cả bộ máy kinh doanh của công ty bạn.
Về đến nhà, bạn chỉ còn là cái bóng. Bạn thấy không còn ai hiểu bạn. Bạn muốn lũ nhóc phát triển tốt đẹp nhất, chỉnh chu, tự lập. Chúng là tương lai của bạn nên chắc chắn phải tốt hơn những gì bạn đã làm được. Nhưng bạn thấy dần bị vuột mất khỏi tầm tay. Tâm tưởng bạn như "con thú" bị tổn thương.
Bạn tự mua vui bằng những mua sắm online bất tận. Bạn tự mua vui bằng những chuyến đi chơi, đi phượt hay công cán dài ngày. Bạn bắt đầu đắm chìm trong thế giới của riêng bạn, nơi bạn thấy tương lai của bạn không bị che phủ bởi sự u ám, rũ rượi.
Nhiều tháng qua, bạn sống như vậy, niềm vui chỉ có từ công việc, bạn bè. Nụ cười tắt từ lâu mỗi khi đặt chân về nhà. Bên trong bạn, niềm tin vào cái tốt đã đổ vỡ, suy sụp. Bạn chỉ còn cái vỏ rỗng bằng băng đá. Bạn xấu đến vậy sao???

Tinh thần bạn kiệt quệ!

Bạn cố gắng giữ đầu óc còn vận động bằng cách ngồi lỳ 12 tiếng đến 16 tiếng tại văn phòng lập trình iOS application. Một dạng dopping giúp quên đi những suy nghĩ tồi tệ. 
Bạn thành "chuyên gia" iOS bất đắc dĩ. Bạn tự an ủi mình vẫn còn học được để tạo dựng giá trị cuộc sống bằng 2 bàn tay và khối óc của mình. Giá trị của cuộc sống con người, không phải của chính bạn vì nó đã là con số 0 từ lâu rồi.
Công ty gọi đùa bạn là "siêu nhân", là IT superman. Về nhà, bạn còn không được là cái bóng của chính bạn.

Và bạn quyết định cần một khởi đầu mới, chỉ đi tới những nơi nhận thấy giá trị của bạn.