Lưu lại một thời của tôi. Thời mà cái tôi đi loanh quanh để tìm chính tôi qua nhiều tầng lăng kính, xem có bị rơi rớt đâu đó trong thời đại "mạt kiếp" này, thời lên ngôi của những hào hoa, giả dối.
- + Thời của hứa thật nhiều, rồi lại thất hứa thật nhiều.
- + Thời của chu đáo, tin cậy, cẩn thận kế hoạch sắp xếp chi tiết và sống có ý thức thì bị coi là nhỏ nhặt kiểu "đo lọ nước mắm - đếm củ dưa hành" và chấp nhặt vặt vãnh ấy.
- + Thời của cẩu thả, dễ dãi, lần lữa và thất hứa với chính mình và người khác thì coi là hào sảng, phóng khoáng, sống thoáng, khoáng đạt.
- + Thời của "hy sinh" thầm lặng thì coi là đương nhiên, tất-lẽ-dĩ-ngẫu (ghép với "...nhiên")
- + Thời của ích kỷ-yêu mình hơn tất cả-, luôn muốn là trung tâm của vũ trụ, chỉ làm cái mình thích cho mình mà quên đi những gì ruột thịt mới là tự lập. Còn sống ruột thịt gần gũi, thân thiết, chăm lo bố mẹ người thân là chưa trưởng thành, dựa dẫm.
- + Thời của thuyết phục, nhẫn nhịn để tránh va chạm là yếu đuối, nhu nhược.
- + Thời của tự ti được cho là khiêm tốn, luôn lấy tiền bạc luôn là thước đo sự thành công và tự chủ.
- + Thời của quyết đoán, có trách nhiệm với bản thân và gia đình thì sẽ thành gia trưởng.
- + Thời của quên cái cần nhớ, nhớ cái cần quên....
- + Thời của ...
-----------------
Dear Coursera SP fellowships,
SORRY FOR VERY LONG WRITING.
Hello, I am Nghia, from Hanoi, Vietnam. I am in my thirties of my life.:)
I have enrolled this class back 2 or 3 months ago and been waiting ever since. So far, just after the first 2 weeks, the course proves a fortune to me. Thanks to Coursera. This is my first-ever course I started with.
For me, personally, the course sparks my interest mainly due to my curiosity. After more than a decade of working in software industry and interacting with lots of people (mainly software developers) and travel to work around the world, I still feel there should be certain level of force behind every interaction socially among people. Sometimes, I feel I can control people I interact with by talking, explaining, reasoning or not. Sometimes, I feel I am subjected to be controlled. I hope the Social Psychology will have the answer for me somehow.
So far, the course prove something to me and I really like to have more knowledge about it. It is all to reduce the uncertainty/mystery for every social interaction in my life.
Additionally, from my point of view, my Vietnam, sadly, is a country at the stake of social turmoil. It is, yes, a young, energetic and developing 3rd-world-country, recently open to the world. Thus, we are all happily working hard but there are crises openly, socially on ideology (capitalism v.s socialism), about Trust among people and about the so-called “fake Truth” in classbook of history,etc. For one who does not know yet: Vietnam is a Socialist Republic country led by Communist party.
For those who have time to read more, I would like to share the below poem, original work in Vietnamese by Gia Hien, a young poet. I made a rough translation into English. Any comment of mistake findings or better word for clarity, please welcome.
This sets the context why I am trying to find a reasonable explanation for things I confused technically by Social Psychology first.
REPRESENTATIVE OF NOTHING ELSE!
(Author: Gia Hien – Translator: Google & me)
Our generation, a generation with heads bowed
Bow down to money, bow down in front of others’ butts
Bow down to ourselves, those feeble head-bows
Just look up…
…only when…
…sometimes…
… to shave!
Our generation, “bread & butter” necessities keep men clinging so low down to earth.
Hustle and bustle life
Bare hands clutched
Barefoot dare not walk steadily
Our generation inherits lots of puzzled legacies
Where is the freedom, what is the ideal?
What is for our due, what is for the country?
These macro questions keep buzzing around
Our generation, nights and days are topsy-turvy
Burning day-time at nights and firing up nights with no light.
If we were granted another thousand days
What would it be for? ‘cause this makes no different at all.
We enjoy watching and listening to superstars
With a dozen of thousands VND for some SMS
The diplomatic culture is another lemon tea chit-chat
And the entire soup for souls is made by iPhone
Our generation, self-love for nothing
And pride is made from mysteries
Self-deception, as much as we do to others
Faith seems to be illusory.
Our generation, thirties seems too old
And forties means life is coming to an end
No chair to get on, well, sit flat on the ground
The daily concern is if money in bank account increases?
Now, the most expensive thing ever is every gram of FAITH
The cheapest stuff turns out to be a PROMISE
The humble comfort is promoted to your doorstep
Is it troublesome to betray each other?
No, I would not represent our generation though,
And our generation will represent nothing yet
Hundreds of years later, a few lines will be briefly noted in history
There was once a sad generation, dully passing by.
@END
===================================
Bài thơ gốc bởi Gia Hiền:
KHÔNG ĐẠI DIỆN CHO ĐIỀU GÌ
Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu
Cúi đầu trước tiền tài, cúi đầu sau mông người khác
Cúi đầu trước chính mình, cúi đầu bạc nhược
Chỉ ngầng đầu...
...vì...
...đôi lúc...
...phải cạo râu!
Thế hệ tôi, cơm áo gạo tiền níu thân sát đất
Cuộc sống bon chen
Tay trần níu chặt
Bàn chân trần không dám bước hiên ngang.
Thế hệ tôi, nhận quá nhiều những di sản hoang mang
Đâu là tự do, đâu là lý tưởng?
Đâu là vì mình, và đâu là vì nước
Những câu hỏi vĩ mô cứ luẩn quẩn loanh quanh...
Thế hệ tôi, ngày và đêm đảo lộn tanh bành
Đốt ngày vào đêm, và đốt đêm không ánh sáng
Nếu cho chúng tôi một nghìn ngày khác
Cũng chẳng để làm gì, có khác nhau đâu?
Thế hệ tôi, tự ái đâu đâu
Và tự hào vì những điều huyễn hoặc
Tự lừa dối mình, cũng như lừa người khác
Về những niềm tin chẳng chút thực chất nào!
Chúng tôi nghe và ngắm những siêu sao
Chỉ với mươi lăm nghìn cho vài ba tin nhắn
Văn hóa ngoại giao là trà chanh chém gió
Và nồi lẩu tinh thần là những chiếc i-Phone
Thế hệ tôi, ba chục đã quá già
Và bốn chục, thế là đời chấm hết
Không ghế để ngồi, thì thôi, ngồi bệt
Mối lo hàng ngày là tiền trong tài khoản có tăng lên?
Thứ đắt nhất bây giờ là từng lạng NIỀM TIN
Thứ rẻ nhất, lại là LỜI HỨA
Sự dễ dãi đớn hèn khuyến mại đến từng khe cửa
Có ngại gì mà không phản bội nhau?
Không, tôi không đại diện thế hệ mình đâu!
Và thế hệ tôi cũng không đại diện cho điều gì sất!
Trăm năm sau, lịch sử sẽ ghi vài dòng vắn tắt:
Có một thế hệ buồn, đã nhạt nhẽo đi qua...
(Cộng. Một ngày không lý trí. Đừng vội gán mình vào, bạn có thể rất khác. Nếu vậy, xin chúc mừng! Còn nếu bạn ấn like, có lẽ, xin chia buồn...)
============================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét