Hôm nay Chip đọc làu làu cho bố nó nghe một bài vè từ rất xưa được ông dạy. Cũng cách đây 20 - 25 năm, bố nó cũng đọc làu làu như nó vậy.
Bài vè thằng nhác.
Lảng lặng mà nghe. Bài vè thằng nhác.
Trời đà phú thác. Tính khí anh ta.
Buổi còn mẹ cha. Theo đòi thi sự.
Cho đi học chữ? Nhiều chữ ai vay?
Cho đi học cày. Bảo nghề ở tớ.
Cho đi học thợ? Bảo nghề ấy buồn.
Cho đi học buôn? Bảo nghề ngồi chợ.
Việc làm tránh chớ. Chỉ biết ăn chơi.
Cha mẹ qua đời. Không ai cấp dưỡng.
Dáng đi thất thưởng. Như thể cò hương.
Bụng đói giơ xương. Miệng thời tu hú.
Chân tay cụ rụ. Như tướng cò ma.
Cô bác xót xa. Thương cho nắm gạo.
Bỏ mồm trệu trạo. Sợ nấu mất công
Chết rũ giữa đồng. Rồi đời thằng nhác.
Nghe mà hoài cổ, nhớ về một thời thơ ấu xưa. Ngẫm câu chữ cũng đúng. Thấy ông dạy hết con đến cháu được nhiều điều thấm thía thật.
Chẳng hiểu giờ bố Chíp đang đi ngồi chợ hay làm một công việc buồn chán đây nhỉ?
Bổ sung: Mẹ gửi cho bố video clip của Chip đọc bài Lazy lad này. Bố xin về post vào đây luôn. Khi nào rảnh thì bố dịch tiếng Anh cho Chip và Ủn học đọc nhé:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét