Hôm nay, công ty tôi tổng kết 6 tháng đầu năm 2008 tại HN. Sau hàng loạt các màn chào hỏi hình thức là các màn trình diễn của các trung tâm. Có nét hài hước, có nét trẻ trung nhưng cũng ẩn chứa nhiều thông điệp đáng suy nghĩ.
Chủ đề năm nay là "cốt lõi". Vậy "cốt lõi" là gì? "Cốt lõi" thì có phải cứ lấy dao gọt hết vỏ ra thì sẽ thấy được "cốt lõi" hay không?
Tìm quanh quẩn 2 chữ "cốt lõi" trên Google, ta sẽ thấy rất nhiều định nghĩa và cách nhìn nhận thú vị. Tựu trung lại đều gắn với giá trị hay gắn với những gì quan trọng số 1 hoặc số 2 của 1 cá nhân, 1 tập thể, 1 doanh nghiệp để làm nên sự khác biệt giữa các cá thể đó với nhau.
Công ty tôi nói "cốt lõi" là con người. Có thể các sếp nói đúng, và đúng từ rất lâu.
Tôi có may mắn tham gia họp hành ở nhiều công ty, nhiều bài giảng, và hầu như công ty nào cũng nói "con người là cốt lõi". Vậy sự khác biệt ở đâu?
Tôi cho rằng "cốt lõi" phải nằm trong, phải luôn luôn ẩn mình bên trong lớp vỏ. Có thể mới đúng bản chất "cốt lõi". Khi bị bóc tách, lột trần ra ngoài, thì liệu "cốt lõi" còn nguyên vẹn được chăng? Hãy để lớp vỏ bên ngoài nói lên bản chất cốt lõi bên trong. Đừng cố giũa, gọt vỏ hay bóc tách nó ra vì làm như vậy có khác nào đang phá hủy chính sự cố hữu của cốt lõi. Hãy cố hiểu cốt lõi bằng các nhìn kỹ vào lớp vỏ bên ngoài nhé.
Tình cờ đêm nay, tôi ngồi xem một bộ phim hành động trên HBO tên "The Corruptor". Trong đó có 1 câu đối thoại kinh điển giữa một người cha và người con. "The end justifies the means" (Kết quả sẽ biện minh cho phương tiện/phương thức) người con nói. Người cha trả lời một cách chậm chạp, yếu ớt nhưng có sức nặng của tuổi già, của sự từng trải "People live with 'the means', not 'the end'. " (Người ta sống với phương tiện/phương thức đó, chứ không với kết quả đạt được). Ngẫm lại thật chí lý. Tôi rời bỏ vị trí hiện tại vì muốn có nhiều việc làm hơn cho anh em, muốn có nhiều kinh nghiệm cho bản thân. Mục đích là vậy nhưng tôi đang phải sống với sự dứt áo ra đi của mình. Tự hỏi mình tốt hay là xấu đây?(Vở kịch của anh em trong group tôi diễn tối nay có nói đến sự ra đi của nhiều người sau cơn bão, trong đó hẳn có cả tôi... Thú thật, không khỏi chạnh lòng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét