Thứ Hai, tháng 12 07, 2009

Bèo dạt, mây trôi...


Ngồi thức trong phòng khách sạn một mình, chợt nghe được bài Bèo dạt mây trôi khảo dị mới, thấy hay quá. Cuối tuần, Singapore náo nhiệt về đêm nhưng cũng chỉ có thể lôi tôi đi làm ly nước với mấy người bạn mà thôi. Nhưng hiện giờ, không có cái thú nào bằng nghe bài dân ca vừa quen, vừa lại với bản khảo dị, remix của Việt Nam thời hiện đại này. Tôi để loop và nghe đến cả 20 - 30 chục lần.
Lời bài hát thì quá hay rồi.

Bèo dạt mây trôi, chốn xa xôi
Em ơi anh vẫn đợi bèo dạt.
Mây... trôi chim ca tang tính tình, cá lội
Ngẫm một tin trông, hai tin đợi, ba bốn tin chờ
Sao chẳng thấy đâu.

Một mảnh trăng treo suốt đêm thâu,
Em ơi trăng đã ngả ngang đầu.
Thương nhớ... ai sương rơi đêm sắp tàn, trăng tàn.
Cành tre đưa trước ngõ, làn gió la đà
Em vẫn mong chờ, sao chẳng thấy đâu.

Ngày ngày ra trông chốn xa xăm
Em ơi anh vẫn đợi mỏi mòn.
Ra... trông sao sa tang tính tình cá vờn,
Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.

Mỏi mòn đêm thâu suốt năm canh
Em ơi anh vẫn đợi mỏi mòn.
Thương nhớ... ai chim ơi cho nhắn một đôi lời
Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.

Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.





Tối qua, ngồi uống nước nói chuyện đến nửa đêm với Mr. Taik và Ms. Phileen, về nghệ thuật đương đại châu Á, Việt Nam (chuyên nghành của ông chú, rồi chuyện linh tinh bên Nhật), đến kinh doanh bất động sản cũng vui phết. Hai đồng chí thổ lộ, tao gặp chúng mày muộn vì tao vừa phải tiếp 2 anh em giàu nhất Việt Nam xong (Đặng Thành Tâm và Đặng Thị Hoàng Phượng).

Bạn thốt lên rằng, Việt Nam bây giờ giàu thật, sang Singapore tìm mua nhà và bất động sản nhiều thế. Mày thế nào? Có quan tâm nhà cửa bên Singapore thì ới tao một câu.

Giật mình, bảo rằng tao không có tiền như hội kia đâu (mà cũng có lúc quan tâm đến nhà đất ở Singapore thật mới chết chứ!!!). Thôi cứ để ai cần thì tao alo cho mày tiếp thị vậy.
Bạn Phileen còn bảo tao nghe thấy lãi suất ngân hàng chúng mày lại lên đến 14% rồi. Còn bên này chúng tao chỉ có "one miserable percent" (1%). Tao bỏ tiền vào VN được không? Mr. Taik trả lời hóm hỉnh rằng bỏ vào thì đơn giản, lấy lãi cũng đơn giản nhưng... không rút ra được đâu (no way to get it out). Hết chuyện.

Mr. Taik dạo này vẫn hay sang Việt Nam nhưng lại vào HCM, thay vì Hà Nội nên chúng tôi cũng ít gặp. Taik bảo ở HCM trong đó có nhiều dự án của chính phủ 2 nước triển khai còn ở HN tao chỉ có mỗi cái dự án tư vấn chính phủ VN quy hoạch Township thôi (cái vụ 3 năm về trước tao bảo mày ấy). Lại nhớ cảnh HN, sáng sớm đã khói bụi, người đông, chật cứng đường đi, chẳng biết đến bao giờ mới hết cảnh tượng tắc tị trên đường đi làm. Thôi thì "... nhớ ai ngồi trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét