Bài viết của Đinh Ngọc Anh, cựu nhân viên FPT Japan tại văn phòng Osaka.
---------------
Lần đầu tiên tôi gặp anh là ở phòng phỏng vấn của FJP Tokyo, và anh hiện lên trên màn hình Polycom từ Osaka. Anh có khuôn mặt tròn trĩnh, người bụ bẫm và cười toe toét khi tôi đùa. Anh chúi mặt vào máy tính và không nói lúc đó nên tôi không hiểu anh là người thế nào. Anh có vẻ có ngọn lửa nồng nhiệt để làm những việc khó, nhưng cũng sẵn sàng thiêu cháy bất cứ vật gì đi ngược đường anh đi. Tôi e ngại vế sau nên đã phỏng vấn HoànQM, lúc đó làm việc cùng anh. HoànQM đã cho tôi xem blog của anh, và đó là nhân tố quyết định đưa tôi đến với anh. Trong blog là một người bố yêu con, một người chồng yêu vợ, một con người tình cảm và có suy nghĩ sâu sắc về nhiều vấn đề của công việc, xã hội. Tôi thấy tin và thích người này, và nghĩ có thể tìm được nhiều điểm tương đồng.
Vào FJP và làm việc cùng anh, tôi xác nhận được linh cảm về ngọn lửa nồng nhiệt của anh là đúng. Và những phỏng đoán về anh qua blog cũng đúng nốt (trong khuôn khổ giới hạn là từ quan điểm cá nhân của tôi và một số người gần anh). Có điều tôi đã không dự đoán được là: tôi không được cầm tay anh trực tiếp mà qua một lớp găng tay dày. Găng tay chất lượng rất tốt, lớp trong hoàn toàn xịn, nhưng có lớp ngoài dày và bù xù nên bất tiện trong sử dụng, ra nhiều mồ hôi. Tôi thấy mình ngày càng xa cách anh hơn qua lớp găng tay này… Và cuối cùng chuyện gì đến phải đến, tôi, chúng tôi xa anh thật. Công ty có quyết định điều chuyển anh về Việt Nam. Gần ngày đi anh lặng lẽ hơn thường ngày…
Có lẽ không có expression nào diễn tả anh chuẩn xác bằng câu: “Anh như đĩa nộm đầy”.
Đĩa nộm thịt bò của miền Bắc có nhiều thứ: đu đủ, cà rốt, bò khô, tương ớt, mắm dấm, lạc. Do vậy mà nó có đủ ngũ vị: chua cay mặn ngọt bùi.
Anh Nghĩa là người có đủ ngũ vị chua cay mặn ngọt bùi, hệt như một đĩa nộm đầy.
Anh chua vì khi anh phê phán ai, chỉ trích điều gì thì anh dùng những từ văn chương và đích xác đến lạ kỳ và gây cho người nghe những ấn tượng mạnh. Tôi có lần hỏi anh trên tàu đi Kyoto: sau anh Nghĩa hay dùng những từ có bốn chữ giống em? Hồi nhỏ anh có học giỏi văn hay đọc nhiều truyện? Anh trả lời là có tủ sách văn học của bố, nhưng điều này không giải thích cho việc anh hay dùng những từ ngữ văn vẻ ấn tượng mạnh. Tôi đưa ra lời giải đơn phương: có lẽ là năng khiếu chăng? Xin miễn nêu ví dụ về sự chua vì nó liên quan đến nhiều người.
Anh cay vì khi anh ghét ai thì ghét đến nơi đến chốn, ghét thậm ghét tệ, ghét như thể bà đẻ ghét mùi thức ăn, như mèo ghét nước lạnh. Khi anh tức thì ngọn lửa trong anh bừng lên như muốn nuốt hết tất cả mọi thứ trong tầm lan của mình. Và thật đáng ngạc nhiên, ngọn lửa này tắt rất nhanh, một lát sau là hoa sẽ nở trên đốm lửa tàn. Những lúc như thế tôi và HoànQM lại bảo nhau: anh Nghĩa nhí nhảnh nhỉ. Thực sự, tôi đã rất enjoy khi anh cay với mọi người khác, những lúc anh tức mắng mỏ cấp dưới khi họ làm sai, cho đến khi tôi cũng thành nạn nhân của ngọn lửa…
Anh mặn vì anh là người tình cảm. Chưa thấy người bố nào viết thư cho con mà đằm thắm trìu mến thế, chưa thấy người chồng nào để status Skype cho vợ là “gửi tình yêu trong nỗi nhớ” sâu lắng đến thế. Dù HoànQM có bĩu môi nói: “anh Nghĩa sến”, thì tôi cũng thực sự là có ấn tượng rất tốt về anh. Ngoài ra, anh cũng rất có trách nhiệm về lời hứa và hành vi của mình: khi hứa gì thì anh làm đến nơi đến chốn, và việc gì anh có trách nhiệm anh sẽ tìm cách giải quyết ổn thỏa…
Anh ngọt vì khi anh cần thuyết phục cấp dưới thì anh rất nhẹ nhàng tình cảm, lời nói đi sâu vào lòng người. Bình thường anh là người có high self-esteem nhưng khi đó anh thường đứng vào vị trí đồng nghiệp để nói chuyện với đối phương… Ngoài ra còn nhiều sắc thái của vị ngọt nữa, nhưng có lẽ xin để dịp khác. Tôi phục anh ở sự kiên trì trong quan hệ với cấp dưới, tôi nghĩ người như anh có thể biết củ chuối thành củ khoai, biến viên đá thô kệch thành ngọc bội.
Anh bùi vì anh biết lắng nghe ý kiến người khác, biết dung hòa quan điểm cá nhân với quan điểm của người khác, biết chấp nhận những cái khác biệt và chắt lọc những ý kiến logic hợp lý, và ít áp đặt. Anh còn có một yếu tố mà hơi giống người Nhật ở chỗ là có omoiyari (đặt mình vào vị trí đối phương, quan tâm suy nghĩ cho đối phương). Dù yếu tố này có đôi lúc yếu đi do lúc khó khăn bận bịu nhưng điều này vẫn không làm anh bớt đi vi bùi. Tôi nghĩ nếu không quen anh trong công việc, anh đã có thể là một người bạn rất tốt.
Nếu gặp anh trong một hoàn cảnh thuận lợi hơn, có lẽ tôi đã đi cùng được với anh một con đường dài hơn…
Nghe Khánh nói là giờ đây anh đang đắm say cùng nàng NINA mà không quan tâm đến chuyện khác nữa.
Xin chúc anh lèo lái con thuyền về tới bến, và tiếp tục xây thêm nhiều con thuyền to hơn hoành tráng hơn cho FSOFT đưa anh xa hơn ngoài biển rộng.
Chúc anh chị và hai cháu nhà anh luôn mạnh khỏe cười tươi và luôn gần nhau để anh khỏi phải “gửi tình yêu trong nỗi nhớ” nữa.
May you make the best combination of your flavors to cook the best dish for your life. Bon appetite!
Cho dù có ở đâu anh vẫn là Mộng Nghĩa thú vị của văn phòng Osaka.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét