Lại lan man, không có làm gì được, quay về việc đếm ngày giống hôm Quốc Khánh đầu tháng 9. Nhanh quá, đã được 1 tuần rồi nhỉ?
Còn 6 ngày nữa là sinh nhật công ty FPT.
Còn 13 ngày nữa là về với Hà Nội.
Còn 18 ngày nữa là ngày ấy của 5 năm về trước. Hôm nay, em không thắp đèn skype sáng lên. Anh chờ lâu, đành ngổi thử công nghệ nhận dạng mặt trong ảnh của Google trên Picasa. Anh hăng say upload, download ảnh và bỏ tiền ra để nâng cấp dung lượng lên 10GB.
Chợt thấy mình sao có thể lạc hậu về công nghệ web đến thế, chẳng giống như xưa, luôn luôn muốn đi đầu...
Nhưng dạo này, anh thích sự pha trộn của nghệ thuật (1 đặc tính cần sự cảm nhận analogue) với công nghệ (digital life,etc) như kiểu giới thiệu về dự án, về sản phầm gần đây mà Google đã làm với trình duyệt mới Chrome của họ. Chỉ cần một cuốn manga (Cartoon book) khoảng 40~50 trang , Google đã giới thiệu toàn bộ tính năng, thông tin đội dự án và các mục tiêu của Chrome. Có dịp, hãy thử dùng Chrome và tìm hiểu về nó ở đây nhé: http://www.google.com/googlebooks/chrome/ (quảng cáo miễn phí cho Google).
Nhân tiện anh đếm luôn: 31. Con số gắn với năm 2008 này cho anh biết mình bao nhiêu tuổi. Con số chỉ đơn giản nêu lên rằng anh đã qua rồi "cái đỉnh cao của quyền lực cá nhân", cái thời, anh muốn làm gì cái "tôi" của anh thì làm. Cái "tôi" ấy, bây giờ, không phải bản thân nó bị nhạt nhòa mà nó gắn chặt với nhiều cái "tôi" khác, đồng thời gắn chặt với cái xã hội xung quanh anh mất rồi. Thậm chí, hàng ngày, cái "tôi" của anh được dán dính vào cái ghế ở công sở mỗi khi anh đặt mông mình xuống đó.
Ngẫm nghĩ, "cái tôi" ơi, già mất rồi và chợt nhìn vào lịch trong điện thoại. Ở Nhật còn 8 ngày nữa thì sẽ đến ngày tôn trọng tuổi già" (敬老の日), 15.09.2008, 61 năm về trước, năm 1947 người Nhật đặt ra cái ngày này đúng 15.09 nhưng từ 2003 trở về đây, người ta đặt nó vào thứ 2 của tuầng thứ 3 trong tháng 9. Anh đoán là logic cho những kiểu thay đổi thế này để chắc chắn rằng ngày lễ sẽ không bị rơi trùng vào ngày nghỉ cuối tuần thứ 7, CN. Đoán thế thôi nhé.
Okie dokei. Thôi thì, mình già, thuộc nhóm chuyển tiếp, giao thời ẩm ương, trước khi chuyển cho thế @ kế tục. Ở Nhật, không biết thế hệ @ của họ bây giờ là bao nhiêu tuổi nhỉ?
Chỉ còn 10 tiếng nữa thì sẽ đi uống bia, "tâm sự" với bác Yamada béo hiền lành, tốt bụng. Bác này buồn buồn, không dám nói chuyện nhiều với anh nữa từ sau vụ không trả lời email của anh về quan điểm anh không muốn công ty làm việc với cậu kế nhiệm bác ấy. Mình toàn chơi với các bác tầm 45 trở lên này thì rõ ràng không phải thế hệ @ rồi.
Ngủ một hơi dậy, vào lúc sáng sớm, ngồi đếm kể cũng thích. Trong số 235 đèn dầu skype anh nhìn được thì đến giờ, vẫn còn 11 đèn sáng; 7 cùng công ty ở VN, 1 cùng công ty bên Nhật, 1 của khách hàng còn 3 cái nữa chưa được xếp chỗ. Hồi xưa, các cụ có khi là ngồi đếm sao trời rồi phân thành các chòm sao đấy em, chắc cũng thế này nhỉ?
Cuối tuần, anh chờ em không được, dậy cũng không thấy em đâu nữa rồi, có lẽ anh lại đi ngủ tiếp. Tuần tới, nhiều việc, chẳng biết có đếm tiếp được không...
Hoơ hơ, hôm nay em đọc blog của anh thấy xúc động thế, sao tự nhiên vợ lại có vị trí quan trọng thế, được chồng viết hăn blog tâm sự :-)
Trả lờiXóaTừ trước đến giờ viết ra ở cái blog này cũng toàn là tâm sự với bản thân hoặc với vợ, Chip hay Ủn thôi đấy chứ nhi?
Trả lờiXóahihi... nhưng lần này anh xưng đích danh "em" nên vợ xúc động đậy ghê ấy :-*
Trả lờiXóaHello, I like this blog.
Trả lờiXóaSorry not write more, but my English is not good.
A hug from Portugal
Olá, goût très du Blogue.
Excuse ne pas écrire plus, mais mon français n'est pas bon.
Une accolade depuis le Portugal
Many thanks to Anastacio for leaving the comment
Trả lờiXóaMy English is also limited.
When I am in good mood, I will write some more in English
"mais mon français n'est pas bon." ==> mean "but my French is not good" ;)
Cheers,
N