Thứ Sáu, tháng 7 29, 2016

Kafkaesque là gì?

Bạn lên phố để đến gặp quan toà. Khi bước đến trước cổng toà nhà, có viên bảo vệ nói với bạn rằng "anh không được qua mà không có phép", bạn thấy cánh cửa bỏ ngỏ, nhưng khép hờ nhỏ đến mức bạn không nhìn được gì bên trong cả (quan toà).
Bạn nhận thấy mình có thể dễ dàng đi vào trong toà nhà, và bảo vệ đồng ý. Nhưng tuy nhiên, để tránh gây khó chịu, bạn quyết định đợi cho đến khi được phép.
Bạn đợi rất nhiều năm, và khi bắt đầu già cả, run rẩy, bạn đành phải hỏi: "Trong suốt bao năm tôi chờ đợi ở đây, không thấy ai cố gắng vào trong gặp quan toà, sao vậy nhỉ?",
và viên bảo vệ đáp lời:
"Đúng là đã không ai qua đây cả, bởi vì cánh cổng này luôn chỉ để dành riêng cho anh, nhưng giờ thì, sẽ vĩnh viễn đóng lại".
Người gác cổng liền đóng cửa lại và chậm rãi bước đi.



You go to the city to see the law. Upon arrival outside the building, there is a guard who says "You may not pass without permission", you notice that the door is open, but it closed enough for you to not see anything (the law). 
You point out that you can easily go into the building, and the guard agrees. Rather than be disagreeable, however, you decide to wait until you have permission. 
You wait for many years, and when you're an old, shriveled wreck, you get yourself to ask: 
"During all the years I've waited here, no-one else has tried to pass in to see the law, why is this?", 
and the guard answers: 
"It is true that no-one else has passed here, that is because this door was always meant solely for you, but now, it is closed forever". 
He then procceeds to close the door and calmly walk away. 

This is in fact, one of his short stories, and is very typical to his style, i.e. kafkaesque.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét