Keep moving!!! About me, about Mai, Chip and Un. About everything an ever online guy could think of to write...
Thứ Bảy, tháng 5 31, 2008
Ngày cuối tháng
Khoe con...
Back home in Osaka
Thứ Sáu, tháng 5 30, 2008
Tokyo tattoo và 48
Hôm nay tôi đi công tác Tokyo. 4.30 am sáng đã dậy, ăn sáng rồi lục tục đi 3 ga, để chuyển tầu tại Shin-Osaka lên Shinkansen. Khoảng 9.00 am, đã đến văn phòng công ty tại Tokyo. Sau đó đi chào hỏi khách hàng.
Tuyến Yamanote đi qua 3 ga nổi tiếng ăn chơi, thời trang là Shibuya, Harajuku và Shinjuku. Thời trang 48 ra đời cũng là một cách thông minh mà ông bạn hàng Nhật của chúng tôi chơi chữ "mã hóa" 4 (Shi) va 8 (Hara), tức là chữ cái đầu của Shibuya và Harajuku.
Tầu tuyến này giờ nào cũng chật ních người, toàn salary men và đặc biệt giới trẻ sành điệu đi chơi mua sắm đồ. Tôi dừng mắt lại một đôi Nam - Nữ (rất rất sành điệu) đặc biệt, trên cánh tay trần của cô gái có hình xăm rất lớn, kiểu như một con rồng vờn mây. Các cụ nhà ta có câu “cơm Tàu, vợ Nhật…” xem chừng không còn đúng với bối cảnh nước Nhật ngày nay nữa rồi. Hình xăm đó cũng bắt nguồn cho 1 đoạn hội thoại rất thú vị trên chuyến tàu đó:
Em: "Xăm thế này, có người xăm tên người yêu đấy. Sau không yêu anh ấy nữa thì xóa đi làm sau được".
Anh: "Xóa được nhưng có sẹo, lại phải là sẹo, đau đấy. Hay dùng đại từ thôi, kiểu như [Tôi yêu anh ấy], thế nào cũng đúng :D"
Em: "Không được, không có ý nghĩa, với lại xăm to như thế thì không xóa được đâu???"
Anh: "Vậy thì xăm tên người yêu vào đâu đấy, để không ai nhìn thấy? Vào đâu bây giờ nhỉ? Chẳng nhẽ lại vào m***"
Tôi: "Hãy xăm trong tim ấy, chẳng phải xóa mà cũng không ai biết đâu, ngoài mình ra".
Thứ Ba, tháng 5 27, 2008
Tập viết...
Thứ Hai, tháng 5 26, 2008
Đoản khúc đêm...
Chủ Nhật, tháng 5 25, 2008
Tuổi Wii (đọc phát âm là Vi nhé)
Thứ Sáu, tháng 5 23, 2008
Kawaii (可愛い)
Thứ Năm, tháng 5 22, 2008
Lãng đãng Kyoto...
Càng xa cái chốn mà lòng ta yêu
Chủ Nhật, tháng 5 18, 2008
Geisha in Osaka - 大阪の芸者
Tôi sống gần con phố mua sắm có mái che sầm uất và dài nhất ở Osaka (và có thể nói là dài nhất Nhật Bản cũng được) - Nó gọi là Tenjinbashi Shotengai(天神橋 商店街).
Tình cờ hôm vừa rồi đi làm về sớm, khoảng 19.00 thấy một bộ Kimono lướt qua đường , đi ra từ 1 chiếc xe sang trọng, buột miệng thốt lên Geisha à...
"Nhưng thực ra Geisha thì mặt phải trắng toát cơ. Mặc Kimono thôi anh ơi", cô bé đi cùng đáp lại.
(ảnh chỉ có tính chất minh họa - Maiko) :D
Nhưng đúng là Osaka và Kyoto rất nổi tiếng về Geisha, một nét truyền thống trong văn hóa của Nhật. Ở khu vực này, người ta gọi Geisha là Geiko, tiếng Việt thì không biết tìm từ gì cho thích hợp, chắc chỉ có từ kỹ nữ có thể phản ánh được đúng nhất nhỉ?
Theo định nghĩa thì Geiko chính là những chuyên gia giải trí, rất giỏi cầm - kỳ - thi - họa, đặc biệt tiếp chuyện với khách đến vô cùng tận được.
Tôi từng đến Kyoto, ở đó nhiều lần, ghé qua Gion vài lần. Gion - Kyoto vốn vẫn được coi là cái nôi của Geisha tại Nhật, Geisha chính thống. Ờ thì ở Osaka cũng là chính thống đấy, nhưng cộng đồng Geiko ở đây đặc biệt hơn, họ nói tiếng vùng thổ ngữ Osaka.
Có 4 khu vực khá lớn ở Osaka, mà mọi người sẽ có thể hay bắt gặp Geiko. Đó là Shinmachi, Horie, Nanchi và Kitashinchi. Kitashinchi thì rất gần chỗ tôi ở, chỉ cách 1 ga nếu đi Tozai line (mất khoảng 3 phút) hoặc là đi bộ thì tối đa cũng chỉ 15 phút. Kitashinchi thì rất nổi tiếng với các nightclubs, quán bar đêm, nhưng lại không phải là nơi tập trung của giới trẻ như Nanchi mà chủ yếu dành cho các business men đến giải trí, nhậu nhẹt với các khách hàng của mình . (Tất nhiên, trẻ nhưng có tiền thích làm businessmen thì vẫn đến được). Tôi lục lọi thông tin một chút trên internet thì được biết ở đây chính là cộng đồng Geisha lớn nhất trong 4 khu vực của Osaka với 15 kỹ nữ, còn Nanchi chỉ có 6 nhưng tập trung tiếp khách vào 1 nhà (gọi là trà quán - teahouse - 茶屋). Ngoài ra, lệ thường là các Geiko thường sống với nhau vào 1 cùng 1 nơi(Oki-ya 置屋) và chỉ có 1 bà cô già Obachan trông nom, chăm sóc thôi, tuyệt đối không có đàn ông sống ở đó (lý thuyết thì là thế, ko biết giờ thì thế nào rồi).
Để trở thành Geiko thì cũng phải mất tầm hơn 5 - 7 năm. Mới vào thì chỉ học việc, pha trà , điếu đóm cho các cụ thôi. Lúc đó thì gọi là Maiko. Rồi được nâng cấp dần dần thông qua cách cuốn tóc và độ dài của ống tay áo kimono. Ngoài ra còn có cái gì đó liên quan đến áo choàng ở lưng nữa do người bạn đi ngồi với geisha kể lại, tôi cũng ko nhớ rõ nữa. Khi chuyển ngữ sang Kỹ nữ Geisha và trước khi có sự ra đời của bộ phim và sách dịch Hồi kí một Geisha (Memoirs of a Geisha), thì ở Việt Nam thường coi Geisha là một đạo gì đó rất cao quý (ít ra là tôi từng gặp người nghĩ như vậy). Đến giờ thì cũng hiểu ra phần nào nhưng vẫn có người thì thái quá, coi Geisha không khác gì gái bán hoa, đứng đường, là "cái mâm sống" phủ đầy sashimi (cá tươi xát lát ăn sống luôn) để phục vụ các thực khách có dục tính "tao nhã" và một túi tiền nặng trĩu.
Tôi không đồng ý với cả 2 quan điểm thái quá như vậy. Tôi coi đó là một nét văn hóa của xã hội bị gò bó bởi nhiều lễ nghi như Nhật Bản và cũng bình thường như bao điều khác trong cuộc sống.
Phải xin trích lại với các bạn về sự khác nhau cơ bản giữa kỹ nữ và gái bán hoa trong văn học mà có lần tôi đọc ở đâu đó của 1 nhà văn trẻ, cũng lâu lâu rồi trên mạng. Chắc không vô ích để hiểu về chuyện kỹ nữ khác với gái bán hoa, mà ta còn hay gọi là đĩ, điếm, nói thế nào nhỉ? Cái khác nhau ở đây cũng giống như là khác nhau giữa cướp biển và ăn cắp vặt ấy. Cướp biển thì lấy nguyên cả con tàu, trong khi ăn cắp vặt chỉ nhặt nhạnh vài thứ lẻ tẻ người đời hở ra ngoài. Gái bán hoa thì mang thân mình đổi lấy vài xu lẻ trong khi kỹ nữ thì lột trần những người đàn ông và xé trái tim họ làm hàng trăm ngàn mảnh.
Ngẫm cũng thấy đúng cho thân phận kỹ nữ như Geisha ( hay Geiko) ở xứ Phù Tang này.
Thứ Năm, tháng 5 15, 2008
Hakuna Matana ( or ...1 vài phút hot head with music)
Thứ Ba, tháng 5 13, 2008
Nỗi nhớ...
Hello X-sanToi la Y, lam viec cung cong ty voi Z-san o Vietnam. Hien tai toi sang Nhat phu trach van phong Osaka cua cong ty.Toi rat mong muon duoc gap X-san de co hoi lam quen va neu duoc thi xin phep duoc trao doi ve mong muon hop tac cua cong ty chung toi.Trong tuan nay thi ko biet X -san co thoi gian nao ranh khong nhi?Regards,Tôi
Xin chao anh Y,Em la X ,ban cua Z -san.Em rat vui vi duoc nhan e-mail cua anh.Mot tuan truoc em moi sang Viet Nam choi ve.Em nho Viet Nam lam!!Trong tuan nay em ban roi.Tuan sao thi em co thoi gian.Khi nao anh ranh thi anh bao truoc em , em sap xep thoi gian duoc anh a!!Em chao anh.Em X
Một ngày trong veo
Một mùa nghiêng nghiêng
Cánh đồng xa mờ
Cánh cò nghiêng cuối trời
Em về nơi ấy
Một bờ vai xanh
Một dòng tóc xanh
Đó là chân trời
Hay là mưa cuối trời
Và gió theo em đi về con đường
Và nắng theo em trên dòng sông vắng
Mùa đã trôi đi những miền xanh thẳm
Người đã quên đi những lần em buồn
Từng dấu chân xưa trên đường em về
Giờ đã ra hoa những nhành hoa vắng
Người đã đi qua những lời em kể
Này giấc mơ trưa bao giờ em về?
Một tiếng chuông chùa
Này giấc mơ trưa bao giờ em về?
Một giấc mơ vắng
Đồng chí hướng...
Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.
Súng bên súng, đầu sát bên đầu
Đên rét chung chăn thành đôi tri kỷ
Đồng chí!
Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Gian nhà không mặc kệ gió lung lay
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính.
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,
Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi.
Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!
Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo.