Thứ Ba, tháng 8 31, 2021

Họ hàng nhà "NGHỆ"? CÔNG NGHỆ với NGHỆ THUẬT.

Chia sẻ ngày 3.9, vẫn là dịp nghỉ lễ quốc khánh - Nhân món quà "anh bạn thân" tặng tinh thần độc lập bất diệt.

Cá nhân mình thấy trong cuộc sống, nếu chỉ công nghệ vị công nghệ hay công nghệ vị kiếm tiền thì cũng không hẳn lúc nào cũng thú vị. Thế nên đôi lúc, tôi suy nghĩ dân công nghệ có thể vị nghệ thuật được không?

Trước hết, thay vì làm được đồng nào mua đất cát, đầu tư hết thì tôi dành ra một chút để đi tìm bắt "con" nghệ thuật. Chỉ là chút xíu thôi. Thấm thoát cũng phải được 20 năm kể từ khi bỏ những đồng tiền chắt chiu đầu tiên để nuôi dưỡng một tâm hồn nghệ thuật bằng những dòng code lập trình dạo.

Công việc yêu cầu di chuyển nhiều nơi trên thế giới nên đến đâu công tác thì tôi cũng dành chút thời gian xem các viện bảo tàng nghệ thuật tranh ảnh hay âm nhạc. Thời kỳ sống ở UK và Nhật bản thì có thú vui cuối tuần vào bảo tàng và ngồi ngắm, tĩnh lặng, suy nghĩ và quan sát được nhiều điều thú vị. Thú thực là không hiểu lắm đâu nhưng  thấy sướng, kiểu thanh bình nhưng lại "vắt tê óc" để hình dung, mường tượng bao điều từ những bức tranh của các danh hoạ, họa sỹ già - trẻ gửi gắm qua nét vẽ. Những hình ảnh, suy nghĩ, thậm chí gợi lại bối cảnh một thời kỳ lịch sử nhân loại đã qua dưới lăng kính họa sỹ, tạo cảm giác rất phê như kiểu bị tăng hoóc môn dopamine ấy.

Mỗi năm dành dụm tiền dư mua chút chút khoảng 1 - 2 bức, nên đến giờ cũng có đến gần trăm bức. Trước thì tôi mang lên văn phòng công ty cho rộng rãi treo khắp nơi. Nhưng rồi có đợt biến cố số tranh giảm hẳn chỉ còn phân nửa thì lại mang về nhà treo lên một phần, còn đâu sắp xếp gọn vào 1 góc nhà.

2 năm Covid-19 nhiều khó khăn hơn. Tuy nhiên, tình yêu nghệ thuật vẫn còn, và mỗi con đường phấn đấu biz như chốt một khách hàng mới, ký kết một dự án to, đủ duy trì công việc hay trả lương nhân viên đầy đủ trong bối cảnh muôn vàn khó khăn thì tôi lại tự nghĩ cho mình một phần thưởng nho nhỏ. Thường thì sẽ là một bức tranh mà tình cờ tôi thích hoặc theo dõi mong đợi từ nhiều năm trước. Đến giờ mới là dịp để tưởng thưởng cho chính mình.

Cứ thế, tôi vẫn duy trì mỗi năm cố gắng túc tắc tìm 1 - 2 bức mình yêu thích, tiết kiệm chút tiền để mua. Cũng không nhiều nhặn gì, đôi khi chỉ là thay vì lên đời 1 cái iPhone mới ra mỗi 18 tháng thì tiếp tục trung thành dùng điện thoại tàu cũ Xiaomi ít nhất 3 năm liền (hãng Tàu mà mình rất ngưỡng mộ sản phẩm IoT của họ) là có được 1 bức tranh đẹp ngắm cả đời.

Đấy, năm 2021, từ đầu năm tính đến giờ bị vượt khung, sưu tập thêm được 5 tác phẩm rồi ấy. Chỉ vì chữ "duyên"!
Nhà chật hết chỗ treo roài, tranh thì phải treo lên mới ngắm được chứ xếp xó mãi không ổn.  À, lần đầu tiên năm nay nữa là sưu tầm và sở hữu được một bản nhạc dân ca chuyển soạn cho nhạc cổ điển rất giá trị. Mới mẻ, thú vị độc đáo và có vẻ sẽ không chiếm nhiều diện tích nhà ở như tranh :D

Còn #WFH và lockdown suốt thế này, chắc thời gian tới sẽ ngâm cứu #NFT. Trong một diễn đàn kín, thấy giám đốc Binance VN họp online chia sẻ là #NFT giúp chủ sở hữu thế hệ gen Z ngắm trên điện thoại mà không phải có tường để treo tranh và tiện khi di chuyển nơi ở mới??!?!!
Vậy có cao thủ NFT hay kiểu cryptopunks nào thì kết nối và chỉ giáo với nhé. Vẫn chưa cảm được cái lý "tiện dụng" trên lắm. Ngồi thừ mình ra ngắm tranh là một cảm xúc khác với xem một bộ phim trên điện thoại di động mà.

Bức tranh đặc cách "khoe" kiểu này đầu tiên lên đây hôm nay là của một họa sỹ trẻ tôi yêu quý về sự say mê theo đuổi nghề nghiệp và trau dồi kỹ thuật của em. Biết em qua facebook từ 2018 và có được 4 bức từ em, tôi cho là một chữ "duyên". Rất mong em sớm thành công và thật vinh dự được sưu tập tranh của em.

Bức tranh em chọn chủ đề là Meals (Bữa ăn). Bức tranh trong  series "Sinh tồn" sáng tác năm 2016. Tôi thì thấy "cảm" với ý đó và muốn để cái tên riêng "Bữa ăn cuối cùng của muông thú" gần với Tây kiểu the Last Supper ý. Rất nhiều hàm ý cho thế giới của con trẻ trong tương lai phải không?

#artwork #artlover #earthfocus

Chủ Nhật, tháng 8 22, 2021

"Hà Tây quê lụa" - Đỗ Tố Hoa

Tròn hai tuần trước, tôi có nói về niềm vinh dự được giới thiệu 1 album nhạc số "Nhà em ở lưng đồi" của một nghệ sỹ trẻ xinh đẹp với giọng sơn ca mà nghe rồi là bị "ám ảnh" về một thời niên thiếu.
Hôm đó, mình cũng có hứa một ngày kể về 1 bài hát khác nằm trong album đó. Nếu đăt ra mà chọn, tôi sẽ chọn bài này như là bài hát dâng trào cảm xúc, trong trẻo nhưng với những gì điêu luyện nhất của cô bé sơn ca thính phòng ấy.

"Hà Tây quê lụa"

Những tưởng khơi ra để đó, 2 tuần hết lockdown rồi đi làm và lờ lờ đi lâu lâu mới quay lại. Ai dè, lại tiếp tục làm ở nhà #WFH nên có cơ hội cứ vừa làm vừa nghe vô thức album này.
Nghe bài này cứ nhớ cảnh trước thời kỳ đổi mới, những năm 82 - 86, mình thì bé tý và tối lại rất hay mất điện. Bố mẹ mình có cái đầu cassette nhỏ loa liền, giống 2 cái bánh chưng để nằm bẹt cạnh nhau, cũng chẳng nhớ hiệu gì hay để đầu giường. Và ở đó là cả một thế giới rộng lớn từ kể chuyện đêm khuya, đài tiếng nói Việt Nam,đài tàu truyện chưởng, các bản tình ca nhạc đỏ, các bản bolero nhạc vàng,vv.

Đó hẳn cả một thế giới mà bố mình mang về cho cả nhà.

Kể ra mà nói, cụ nhà mình khá tân tiến, rèn con kỹ nổi tiếng, roi đét đít đủ cả nhưng cũng hay tỉ mỉ chơi với con như là 1 anh bạn lớn, làm đồ chơi, trò chuyện, kể chuyện, hát hò đủ thứ cả.
Có những hôm mất điện, cả nhà lên 1 cái giường nhưng nghêu ngao cả tiếng trước khi đi ngủ.

Hà nội hồi đó, cũng vắng như Hà Nội covid những ngày này vậy.

Trong vô số những ca khúc trong bóng tối của mất điện đó, bài "Hà Tây quê lụa" là một trong những bài hát được cụ nhà mình yêu thích, nghe đi nghe lại cũng như đôi khi cất giọng ngân nga.
Có thể một phần là quê bà, nơi cả nhà cũng hay về thăm, mà cũng có thể là lời bài hát truyền cảm hứng với quá nhiều hình ảnh thân quen trong bài hát.

Bóng chiếc thoi đưa ánh mắt long lanh
Trời đất Hà Tây tay em dệt lụa
Sữa trắng Ba Vì, thóc vàng khu Cháy
Hồn thơ Nguyễn Trãi dệt thành vần
Sông Tích sông Đà giăng lụa mênh mông
Đan Phượng ơi! Quê hương người gái đảm
Đồng hợp tác xanh tươi cấy cầy thẳng tắp
Anh phi công bàng hoàng ngỡ mình bay trên gấm vóc

Hà Tây ! Cửa ngõ Thủ Đô!
Áo giáp chở che ngàn năm bền vững
Ngăn bầy giặc Mỹ vẩn đục bầu trời
Hà Tây ! Vọng gác Thủ Đô!
Cô gái Suối Hai chàng trai Cầu Giẽ
Giữ lấy màu xanh biếc cho tấm lụa thanh thiên
Hà Tây...

Bẵng đi, lớn lên, công việc cuốn mình đi rồi trôi dạt lang thang nước ngoài, mình quên hết, chả nghĩ gì. Nếu có, hẳn là chôn rất sâu trong ký ức tuổi thơ.
Thật bất ngờ, được nghe cô sơn ca Đỗ Tố Hoa hát thì cảm giác như ngày đó tràn về. Những hình ảnh tối mất điện, những trò chơi hồi bé, những cái băng cassette xin xỉn bẩn bẩn với chữ bút dạ lục tục kéo về trong trí nhớ.
Hồi đó cụ nhà mình cũng chỉ tầm tuổi mình bây giờ. Còn giờ thì cụ đã tám chục, và cũng về nghỉ dưỡng sống cùng núi rừng, sông suối Hà Tây ... và  đúng là có nhiều sữa trắng Ba Vì thật.

Phiên bản thời đó mấy bố con hay được nghe là của NSND Quốc Hương:


Còn phiên bản lôi cả một bồ ký ức của mình đợt WFH này đây:


#3smedia

Chủ Nhật, tháng 8 08, 2021

Nhà em ở lưng đồi - Đỗ Tố Hoa

 Đây là một vinh dự. Tôi thề.

Sau phim ảnh thì muốn giới thiệu với mọi người về âm nhạc thời kỳ giãn cách số 2 HN, một "cô" chim sơn ca núi rừng Tuyên Quang Tây Bắc. Ca sỹ dòng nhạc thính phòng Đỗ Tố Hoa.

Thú thật thông tin về Hoa thì nhiều lắm, cứ lên Google là ra hết ngay. 

Nhưng phải khoe! Duyên may cho tôi được gặp Hoa trong một bữa trưa cơm chay 100% giữa Hà Nội khi chưa bị lockdown, nhưng cũng chớm khắc khoải ngóng tin dịch dã các nơi tràn về.

Đấy mở màn thế để biết là không phải thấy người ta hát hay nổi tiếng rồi theo bú fame đâu nhé.

Giọng ca trong vắt, vang xa, va vào vách đá, xào xạc ngọn cây, lay động  và "ám ảnh" như những phim liêu trai hay phim chưởng dài tập của Trung Quốc tôi và lũ bạn trong xóm hay xem thời thơ ấu oanh liệt. Kiểu như hùa đi xem Tây Du Ký Tôn Ngộ Không truyền kỳ khi nhạc hiệu phim vang lên mỗi tối tại khu phố nhỏ xưa. Phải nói là "ám ảnh" chứ không phải chỉ "giọng hát gây thương nhớ" như ông bạn MC điển trai đa tài Anh Le Trinh  hay nhắc tới.

Khi đạt giải nhất Sao mai dòng nhạc thính phòng năm 2017 cùng với giải thí sinh được yêu thích nhất kèm giải Ngôi sao hy vọng, cô gái xứ Tuyên Quang tiếp tục không ngừng nghỉ trên những chặng đường chinh phục khán giả trong và ngoài nước.

Gặp lại Hoa qua livestream trong một chương trình hòa nhạc Online lan tỏa năng lượng tích cực vượt qua mùa dịch của đại diện âm nhạc Rumani tại Việt Nam, nghệ sỹ Cello Đinh Hoài Xuân  tổ chức tối qua, vẫn thấy một cô chim sơn ca nhí nhảnh, vui tươi và ngập tràn năng lượng tích cực như thế.

"Nhà em ở lưng đồi" vốn chỉ dành cho những phút giây tĩnh lặng, giữa núi rừng Tây Bắc ngút ngàn, giờ lại hợp hơn trong phố chợ mùa lockdown, vắng hoe yên ả và cũng cao vút những tòa nhà chọc trời.


Ở thời kỳ VUCA & TUNA, cái gì cũng có thể, không gian thưởng thức âm nhạc cũng thế.

Giờ, giọng sơn ca ấy đang từng bước tiên phong trong chuyển đổi số của các ca sỹ thính phòng Việt Nam, lên kệ ở 28 kho nhạc số như Spotify, Apple Music, Amazon, Youtube, Tidal, qObuz, Yandex, vv, góp giá trị rất riêng vào "môi trường âm nhạc" quốc tế, như một bước đi tự khẳng định vị thế của mình rộng lớn ngoài kia.

 "Theo giới chuyên môn đánh giá, Tố Hoa sở hữu giọng hát soprano (nữ cao), âm sắc đẹp, sang trọng, làm chủ hơi thở, thể hiện tốt các phần legato (khoan thai) và staccato (sự ngắt âm) cùng phong thái trình diễn duyên dáng, hấp dẫn" nên cô chim sơn ca này cần một bầu trời, một vùng đất xanh và rộng lớn hơn rất nhiều. Là World Music Stage chứ còn gì.

Nói đến đây, lên Spotify tìm và mở nghe album số đầu tay của Hoa, đồng thời biết rằng em từng đạt giải nhì hát tiếng Pháp khi 17 tuổi, giải nhất tiếng hát Việt - Trung năm 22 tuổi và nhiều giải thưởng quốc tế thì tôi nhận ra rằng, tố chất một nghệ sỹ quốc tế đã có sẵn trong em.

Mong rằng sớm có dịp kết nối đưa những album tiếng Pháp, tiếng Trung yêu thích của Hoa trong tương lai đến ngay được với bạn bè thế giới.

Chúc mừng Đỗ Tố Hoa. Chúc mừng một nữ nghệ sỹ quốc tế.

Đây là 1 album số đầu tay gồm 6 bài tuyệt hay của cô. Track "Nhà em ở lưng đồi" thì đã quá rõ rồi nhưng cá nhân tôi lại có cả một bầu trới ký ức cùng bố và mẹ trong căn gác tý xíu thời bao cấp với bài "Hà Tây Quê Lụa" nữa ấy. Nhưng đó là để 1 dịp khác tâm sự nhé.

 Đỗ Tố Hoa - Spotify Music

PS: Nhà em ở lưng đồi nào thế Hoa ơi? Có gần Hà Nội không hì?😁🥰